Giới thiệu truyện
Xuân Vãn Lâu
“Ngươi sợ ?” Trong căn phòng u ám, ánh sáng duy nhất đến từ ngọn nến chập chờn.
Ta quỳ rạp đất, nhưng cằm ép ngẩng lên, cả chìm đôi mắt đen sâu thẳm.
“Công… công tử tha mạng.” Ta gượng , cố gắng làm vẻ ngoan ngoãn.
Lời dứt, nam nhân mắt đã bật , trong ánh mắt phảng phất một tia nhu hòa giả dối.
“Khi ở Vạn Xuân Lâu đến chuyện ân ái với , nào thấy ngươi sợ hãi.” Giọng nam trầm thấp, quyến rũ như nước bốc lên, nhưng đầu óc càng thêm tỉnh táo.
Bỗng chốc, khuôn mặt với đường nét rõ ràng tiến sát , khóe miệng lộ vẻ trêu chọc,
“Nào, gọi một tiếng phu quân thử.”