Bí Thuật Sư - Chương 4
13
Khi tỉnh , biết đã qua bao lâu.
Tống Húc ở tiền sảnh phủ công chúa, còn thì sấp đất bên cạnh .
Ta từ từ dậy, đầu óc cuồng.
Chuyện gì đã xảy ?
Ta nhớ công chúa giết phụ mẫu, Tống Húc cũng giúp .
Ta tức giận, định biến thành lệ quỷ giết chết bọn họ.
ngay khi biến thành lệ quỷ, đột nhiên ngất .
Quỷ cũng thể ngất ?
Ta sờ đầu , ngón tay xuyên qua.
Ta chỉ là một hồn ma, thân xác, lấy đầu.
Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
Công chúa dìu một nam nhân trung niên vẻ mặt uy nghiêm .
Ta còn kịp rõ dung mạo của nam nhân đó thì Tống Húc đã quỳ xuống đất một cách trơn tru.
“Vi thần bái kiến thánh thượng.”
Hóa là hoàng đế trong truyền thuyết.
Sao ông đến phủ công chúa? Ta đã hôn mê bao lâu ?
Phụ mẫu của … đã hại ?
Mang theo nghi vấn, quyết định động thủ , xem tình hình thế nào.
Hoàng đế xuống vị trí chủ tọa ở tiền sảnh, công chúa bên cạnh.
“Phụ hoàng, thân thể của con đã khỏe hơn nhiều , hãy đồng ý ban hôn cho con .”
Công chúa nắm tay hoàng đế làm nũng, đôi mắt đẫm lệ trông thật đáng thương.
Hoàng đế mặt mày u ám: “Con nhất định để làm phò mã ?”
Công chúa nước mắt lưng tròng: “Phụ hoàng, con thật lòng thích Tống Húc, xem, phủ công chúa ma, cũng là Tống Húc giải quyết, con kinh sợ, cũng là chăm sóc con.”
“Những việc làm, thuật sĩ trướng trẫm cũng đều thể làm.” Hoàng đế .
Thuật sĩ? Dưới trướng hoàng đế, cả thuật sĩ?
, công chúa vốn kết giới trừ tà, thứ thể tự nhiên mà .
Đã thuật sĩ trướng hoàng đế, phái thuật sĩ giết sạch ma quỷ trong phủ công chúa?
Thắc mắc chỉ kéo dài trong chốc lát, đã nghĩ thông suốt.
Công chúa giết là chuyện thường ngày, ma quỷ trong phủ công chúa là thể diệt sạch.
Thi triển kết giới trừ tà cho nàng, quả thực là một cách giải quyết triệt để.
Chỉ là, thể làm việc cho hoàng đế, thuật sĩ đó nhất định lợi hại.
Đã lợi hại như , kết giới của công chúa phá?
Ta nhịn về phía Tống Húc.
Chẳng lẽ, là làm?
Hoàng đế và công chúa giằng co ngớt, Tống Húc cúi đầu, một lời.
Cuối cùng, hoàng đế thể chống sự nũng nịu của công chúa, để thánh chỉ ban hôn.
Tống Húc cùng công chúa quỳ xuống tạ ơn, mặt vẫn là vẻ mặt gợn sóng.
Ta bỗng nhớ dáng vẻ cầu thân cửa nhà .
Hôm đó, ăn uống, quỳ suốt một đêm.
Khi phụ mẫu đồng ý, vui mừng nhảy dựng lên, vì đói lâu nên đầu óc choáng váng, lập tức ngã sõng soài.
Nhìn dáng vẻ chật vật của , lòng vui hơn bao giờ hết.
Tống Húc , ngã cũng như .
Người như , từ nay về là của .
Chỉ là, sự sở hữu , e là quá ngắn ngủi.
Công chúa nhận thánh chỉ, vui mừng về phía Tống Húc.
Tống Húc nhưng , vui, thậm chí còn chút lo lắng.
Tống Húc là cực kỳ tự tin, từ khi thành thân với , chỉ thấy vẻ lo lắng như hai lần.
Lần đầu là khi biết bắt lính, lần thứ hai, là khi từ cung về khi báo cáo.
14
Hôn lễ của Tống Húc và công chúa định ba ngày .
Ba ngày , phủ công chúa thêm nhiều , đều là hoàng đế phái đến giúp phủ công chúa chuẩn hôn lễ.
Sức khỏe của công chúa tuy đã khá hơn nhưng vẫn thường xuyên mệt mỏi.
nàng là công chúa, mọi việc đều hạ nhân lo liệu, nàng chỉ cần chuyên tâm ngủ nghỉ dưỡng sức.
Công chúa ngủ, Tống Húc liền bên cạnh nàng thoại bản.
thể .
Ta vẫn biết phụ mẫu thế nào .
Hai ngày nay, đã thử tích tụ oán khí để hóa thân thành lệ quỷ nhưng hiểu , oán khí của tụ liền tan, căn bản tụ .
Xem cũng là một kẻ vô dụng, bảo vệ , cũng bảo vệ phụ mẫu.
Ngay cả khi biến thành quỷ, cũng thể báo thù công chúa.
Ta suốt ngày than thở nhưng Tống Húc sống thoải mái.
Thoại bản chỉ hai trang đã hết hứng, liền thỉnh thoảng rời khỏi viện của công chúa, dạo trong phủ.
Ta ở riêng với công chúa, đành lơ lửng đầu Tống Húc, như một con diều theo dạo.
Đi dạo một vòng, coi như mở rộng tầm mắt.
Ta là cô nương nhà quê nhưng quy mô và cảnh tượng thành thân của và Tống Húc thua gì tiểu thư kinh thành.
Hồi đó vui, những cưới mỹ nam tử miễn phí, mà mỹ nam tử còn chịu chi tiền.
Thấy cảnh chuẩn hôn lễ của phủ công chúa, mới biết thế nào là chuyện nhỏ gặp chuyện lớn.
Phủ công chúa lúc , lộng lẫy như một kho báu, ngay cả dải lụa đỏ treo mái hiên cũng thêu chỉ vàng.
Ta đến mức chớp mắt.
Nhiều bảo bối như , nếu chia cho những bác, những cô ở làng đủ ăn thì biết bao.
Lơ lửng một hồi, đột nhiên liếc thấy một đang lén lút.
Người đó mặc một chiếc áo màu xám, tay cầm một vật dài, đang dọc theo chân tường về phía viện của công chúa.
Phủ công chúa đông , Tống Húc thấy .
Ta lơ lửng trung, rõ mồn một.
Vật trong tay đó là một thanh kiếm gỗ khắc trận đồ.
Ta giật , nhớ đến thuật sĩ mà hoàng đế .
Chẳng lẽ, chính là thuật sĩ đã thi triển trận pháp trừ tà cho công chúa?
Không , thuật sĩ là biết pháp lực cao cường, nếu chuyện phủ công chúa ma thực sự là do Tống Húc làm thì nhất định sẽ phát hiện .
Không kịp nghĩ nhiều, vội vàng theo.
Viện của công chúa thường ngày ai quấy rầy, thuật sĩ dễ dàng phòng công chúa.
Hắn đến giường công chúa, giơ kiếm gỗ lên, nhắm mắt , miệng lẩm bẩm.
Rất nhanh, thân công chúa phát ánh sáng xanh.
Chính là kết giới trừ tà mà đêm đó Tống Húc đã thi triển cho công chúa.
Thuật sĩ mở mắt công chúa, sắc mặt đại biến.
Hắn vội vàng tiến lên, lay công chúa dậy.
Công chúa mơ màng, thấy đến, cau mày.
“Sao ngươi đến đây, Tống Húc ?”
Thuật sĩ lập tức quỳ xuống mặt công chúa: “Điện hạ, phụng thánh chỉ phủ điều tra chuyện ma quỷ. Xin điện hạ đừng tiếp xúc với Tống Húc nữa, kết giới bày cho kỳ thực là…”
“Được .” Công chúa kiên nhẫn ngắt lời: “Ngươi tài kém, kết giới mất hiệu lực, bản công chúa suýt bách quỷ đoạt mạng. Không trị tội ngươi đã là khoan dung, ngươi dám vu cáo Tống Húc? Nếu , bản công chúa chết thế nào cũng biết!”
Thuật sĩ sốt ruột: “Công chúa! Ta đã điều tra kỹ trong phủ, Tống Húc …”
Lời dứt, một luồng khói đen đột nhiên từ cửa sổ bay , nhanh như chớp xông cơ thể thuật sĩ.
Thuật sĩ như điểm huyệt, im tại chỗ.
Khoảnh khắc , đột nhiên như ma nhập, vung kiếm gỗ xông về phía công chúa.
Công chúa hét lên một tiếng, lăn lộn trốn góc giường.
Thuật sĩ nhảy lên giường, miệng phát tiếng kêu kỳ quái.
“Ta giết ngươi! Ta giết ngươi!”
Thấy kiếm gỗ sắp đâm ngực công chúa, Tống Húc đột nhiên xông .
Hắn niệm một câu chú, xoay lòng bàn tay đánh mạnh thuật sĩ, thuật sĩ phun một ngụm máu đen, mềm oặt lăn xuống giường, còn thở.
Khói đen từ trong cơ thể thuật sĩ chui , thoát ngoài cửa sổ.
Tống Húc đuổi theo.
Hắn vội vàng kiểm tra công chúa thuật sĩ phun đầy máu lên mặt.
“Điện hạ, chứ?”
Công chúa run rẩy dữ dội, ánh mắt hoảng loạn chằm chằm xác thuật sĩ mặt đất: “Hắn… giết … giết …”
Tống Húc nắm tay công chúa: “Không điện hạ, đã chết .”
Công chúa ngã lòng Tống Húc, như mưa.
15
Một canh giờ , công chúa cuối cùng cũng bình tĩnh .
Tống Húc với công chúa rằng, lệ quỷ tuy thể tiếp cận kết giới trừ tà nhưng thể nhập .
Mà chỉ những kẻ tâm địa bất chính mới dễ lệ quỷ nhập .
Thuật sĩ chính là kẻ tâm địa bất chính đó.
Công chúa Tống Húc cứu hai lần, tin tưởng , còn lệnh, từ nay chỉ Tống Húc mới phòng nàng.
Hoàng hôn, thánh chỉ của hoàng đế đến.
Nói rằng chuyện của thuật sĩ khiến công chúa kinh sợ, hôn lễ hoãn một lần nữa.
Công chúa tự thấy tinh thần nên từ chối.
Sau bữa tối, Tống Húc sân nấu thuốc cho công chúa, theo.
Trước đây khi nấu thuốc, đều bay lên mái nhà ngắm mây.
Ta thấy vì kẻ thù mà bận rộn bận rộn .
chuyện thuật sĩ thực sự kỳ lạ, nghi ngờ, chuyện chính là do Tống Húc làm.
nếu giết công chúa, tại thời khắc quan trọng xông cứu công chúa?
Ta trăm sự lý giải, đành quyết định theo , xem gì bất thường.
Lúc Tống Húc đang cẩn thận cho các loại thảo dược mà Thái y viện đưa đến trong ấm thuốc.
Cho hết tất cả thảo dược , đột nhiên giũ giũ tay áo, một viên thuốc đen kêu “Bốp.” rơi trong ấm.
Thật kỳ lạ, đây là đồ của Thái y viện.
Ta đang định bay qua xem cho kỹ thì một thị vệ vội vàng xông , chuyện quan trọng cần bẩm báo.
Tống Húc ngẩng đầu lên, thong thả : “Điện hạ đã lệnh, ngoài ai phòng. Có chuyện gì thì với là .”
Thị vệ lắp bắp : “Điện hạ lệnh cho thuộc hạ xử tử phụ mẫu của Vân Nương, thuộc hạ… thuộc hạ…”
“Ngươi cái gì?” Tống Húc ngẩng mắt, lạnh lùng .
Thị vệ đột nhiên quỳ phịch xuống, trán đập mạnh xuống đất.
“Thuộc hạ đến nhà Vân Nương thì chỉ còn một căn nhà trống! Thuộc hạ tìm mấy ngày cũng tìm thấy tung tích của phụ mẫu Vân nương. Thuộc hạ biết thành mệnh lệnh của điện hạ là tội chết, xin phò mã gia cầu tình cho thuộc hạ, xin điện hạ tha cho thuộc hạ một mạng!”
Nghe , mừng lắm, phụ mẫu chết!
Chỉ là, họ đột nhiên chuyển nhà?
Tống Húc trông chẳng hề ngạc nhiên.
Chàng im lặng một lúc, : “Điện hạ khỏe, chuyện nàng cần biết. Ngươi lui xuống .”
Thị vệ liên tục dập đầu: “Tạ phò mã gia cứu mạng! Tạ phò mã gia!”
Tống Húc để ý đến nữa, cúi đầu tiếp tục chuẩn thuốc cho công chúa.
Ta đối diện, khuôn mặt tập trung của .
“Là ?” Ta : “Là bảo phụ mẫu của chuyển nhà, đúng ?”
Tống Húc gì.
Hắn đang cẩn thận quạt gió cho lò thuốc nhỏ.
đã biết đáp án.
Hôm đó cửa Tống phủ, thì thầm dặn dò hầu của Tống phủ, hẳn là chuyện .
“Cảm ơn .”
Ta thật lòng cảm ơn , mặc dù lúc đang tận tụy vì công chúa.
Tống Húc tiếp tục động tác tay nhưng khóe miệng khẽ cong lên.