Có Phúc Lấy Được Dâu Tài - Chương 5
14.
Ca ca ngốc nghếch của trong sự ngọt ngào của tình yêu đã vượt qua nhiều khó khăn, và lần lượt đạt hạng nhất trong kỳ thi đồng sinh và tú tài.
Khi tin ca ca đã đạt hạng nhất ở kỳ thi hương ở phủ thành, các thương gia giàu từ xa đến gần đều đến nhà tặng tiền.
Tẩu tẩu mạnh mẽ ngăn cản tất cả những khoản tiền ở cửa, với chúng tôa “Giờ thì mọi hiểu tại tiền quan trọng chứ? Nếu thì nhận tiền của những , còn làm quan đã nợ một đống ân tình.”
Cha mẹ gật đầu đồng ý, cùng với tẩu tẩu đẩy hết những món quà ngoài cửa. Ngay cả khi kỳ thi ở kinh thành đã kết thúc, vẫn đến nhà.
Do đó, khi thanh mai trúc mã của tẩu tẩu đến tìm nàng lúc nàng nhà, cha mẹ còn tưởng đó là công tử nhà giàu nào đó.
Họ khen ngợi ca ca thì vui vẻ, nhưng càng , nội dung càng kỳ lạ. Hắn rằng ca ca đã một bài văn “Lãnh đạo dân làm giàu” nổi tiếng ở kinh thành, nhưng tiếc là thơ văn còn yếu kém nên chỉ đậu hạng nhất của nhị giáp, tức Truyền Lư.
Quan trọng hơn là, Hoàng đế đã đích thân triệu kiến ca ca, trò chuyện suốt một ngày trong thư phòng. Giờ đây, bộ giới học giả đều biết ca ca là học trò cưng của Hoàng đế trong kỳ thi , và ngay cả Tể tướng cũng ý định gả con gái cho ca ca.
Cha xong ngẩn , liên tục xua tay: “Không , , con trai đã vợ , ngươi đừng bậy.”
Hắn giả vờ đau lòng : “Bá phụ , biết con dâu của là ai ? Cha của nàng là một tội thần xử trảm, còn bản thân nàng cũng từng giam trong ngục, làm gì còn sự trong sạch nào. Hiện giờ quan viên vì chuyện mà rằng Hứa xứng làm quan. Huynh đã mờ mịt tâm trí chịu bỏ vợ, nhưng bậc trưởng bối hai thì nghĩ đến tương lai của .”
Ta còn là tiểu cô nương sợ sệt đây nữa, xong thì định đuổi ngoài. Mẹ bình tĩnh hỏi: “Vậy ngươi nghĩ chúng nên đuổi nàng ?”
Hắn nhếch miệng và : “Thực , từ nàng và cũng chút tình cảm. Nếu bá phụ bá mẫu cảm thấy khó xử, thể dẫn nàng , cũng chỉ là nuôi trong một sân viện nhỏ thôi.”
Ta kìm cơn giận, định lấy nước trà tạt , nhưng kịp thì mẹ đã cầm chổi quất , đánh mắng: “Ta đã biết tên ý , dám c//ướp con dâu nhà , loại như ngươi còn sánh bằng con trai mà cũng dám tới đây, cút ngay !”
Mẹ đang mắng, cha cũng cầm lấy một cái gậy đánh tới: “Với loại súc sinh cần nhiều, mau đuổi , đừng để bẩn nhà.”
Không cần tay, cha mẹ đã đuổi khỏi làng.
15.
Người đã đuổi , nhưng chuyện chắc là giả, khẽ cắn môi, định rõ chân tướng sự việc cho cha mẹ.
Ai ngờ mới mở miệng một câu, mẹ đã kiên nhẫn xua tay : “Ta và cha con cũng kẻ ngốc, thể nhận ?”
Lần đến lượt ngây ngốc một chỗ, mẹ liếc một cái: “Trong nhà con là ngốc nhất, cả con cũng chẳng lẽ chúng ?”
“Có nha nhà ai năng lực như , biết chữ thì cũng thôi , còn thể bài văn chương của tú tài chứ? Chủ nhà ngốc lắm mới bán nàng .”
“Ai da, đoán thì đoán thôi, ca ca con thích thể làm bây giờ? Hơn nữa tẩu tẩu con thật sự khả năng, cuộc sống mà, sóng gió qua mới thể bình yên.”
Hóa họ đã biết sự thật từ lâu nhưng vẫn giả ngốc để giữ hòa thuận trong gia đình vì ca ca và tẩu tẩu.
Một lần nữa cảm thấy thật may mắn khi sinh trong gia đình , tươi kéo tay mẹ làm nũng: “Mẹ với cha đúng là những cha mẹ nhất thế gian.”
Mẹ tự hào : “Đương nhiên , nếu cha mẹ , làm mà sinh các con.”
Vừa xong, tẩu tẩu đã về tới, mắt nàng đỏ hoe, quỳ xuống cha mẹ và lạy mấy cái thật sâu.
Mẹ vội chạy đến kéo nàng dậy: “Có gì mà quỳ? Không làm quan thì thôi, ai ngờ quan ở kinh thành quản chuyện khác lấy vợ thế chứ.”
Cha cũng theo: “ , chúng cũng chỉ mong đại lang thi đỗ tú tài mở lớp dạy tư thôi, giờ nó ở phủ thành đã nổi tiếng, mở lớp dạy lớn cũng mà.”
Tẩu tẩu vẫn lên, nàng : “Mẹ biết, nhưng con biết mà. Con biết thân phận của con sẽ làm đường công danh của thêm gian nan, nên con mới thi liên tục để tạo danh tiếng. Mẹ, con tham lam bỏ lỡ , mẹ cứ trách con .”
Mẹ khẽ thở dài: “Con biết thì đại lang cũng biết, con cái thì tự lo phúc phần của chúng nó, nó tự chọn thì tự chịu, mẹ trách con.”
Lúc tẩu tẩu mới ngẩng đầu lên : “Mẹ thể yên tâm, nhưng con cam tâm chôn vùi tài năng của chồng. Con xin mẹ cho con lên kinh thành tự biện hộ cho chồng.”
16.
Cha mẹ đồng ý cho tẩu tẩu lên kinh thành. Ta lén hỏi nàng bao nhiêu phần chắc chắn thành công, nàng rằng cái tên bại hoại đúng là phụ thuộc Tể tướng để sống, nhưng Hoàng thượng thật sự coi trọng ca ca , nên nàng năm phần chắc chắn.
Tuy nhiên, ai trong gia đình ngờ rằng dân trong làng mang đến cho chúng sự ủng hộ lớn hơn.
Ta cứ nghĩ rằng khi mọi biết chuyện của tẩu tẩu, họ sẽ tránh xa nhà tô. Tẩu tẩu cũng đã chuẩn sẵn sàng cho việc chuyển đổi xưởng thành tài sản của làng để ảnh hưởng đến cuộc sống của mọi .
ngày tẩu tẩu chuẩn khởi hành, Điền đã mang đến một tờ thư thỉnh mệnh.
Trên đó đầy những chữ ký với các kiểu chữ to nhỏ khác , phần lớn còn ngay ngắn như trẻ con, một số tên còn là Điền thay và để họ ấn dấu tay.
Điền rằng cả thôn 823 hộ, thiếu một ai, tất cả đều đã ký tên. Họ xin Hoàng thượng khoan dung cho ca ca và tẩu tẩu, mong đất nước mất một vị quan .
Lần , tẩu tẩu , nàng nhận bức thư dày cộm , trịnh trọng cảm ơn. Nàng rằng cha nàng suốt đời là một vị quan hồ đồ, tham nhũng nhưng cũng hiểu dân sinh, khiến dân quyền chịu nhiều khổ cực.
Vì thế, nàng đã cố gắng làm hết sức để bù đắp phần nào, nhưng cuối cùng, những gì nàng nhận từ dân còn nhiều hơn thế.
17.
Khi và cha mẹ chờ đợi từ mùa thu hoạch đến khi tuyết rơi mùa đông, và đến mùa xuân năm , chúng mới nhận một bức thư.
Những dòng chữ trong thư tràn đầy phấn khởi, tẩu tẩu rằng họ đã chiến thắng. Hoàng thượng đã đích thân chỉ định cho ca ca một chức vụ, là huyện lệnh của một nơi tên là Quỳnh Hải, một trong những nơi nghèo nhất cả nước.
Người trong triều đều nghĩ đây là sự trừng phạt, ai biết rằng đó chính là khát vọng của ca ca .
Trong thư còn rằng môi trường ở đó khắc nghiệt, bảo và cha mẹ cứ yên tâm ở nhà, nhưng cha mẹ là ai mà lời họ chứ?
Ta thành xong việc giao xưởng cho trong làng theo quy trình, họ đã vội vã dẫn lên đường.
Mẹ thở phì phò đùa rằng cháu nội của bà khi đã trong bụng tẩu tẩu rổi, bà tin hai đó cứ mãi chần chừ làm gì.
Còn , đã tẩu tẩu nuôi dưỡng chỉ ở trong khuê phòng nữa, ngàn dặm đường và vạn cuốn sách, đó mới là một cuộc sống tuyệt vời.
Khi đến nơi, trời đã chập tối, tẩu tẩu đang với dân một bãi đất trống về cách dệt vải, họ hăng hái hỏi bằng giọng địa phương mà hiểu, tẩu tẩu đã cháy nắng nhiều, khi nàng mở miệng, cũng là bằng giọng địa phương mà hiểu.
Chỉ trong một khoảnh khắc, dường như thấy nơi cũng sẽ trở thành một ngôi làng sôi động như một Hứa gia thôn khác, đầy sinh khí.
Ta kiếm nhảy xuống khỏi xe ngựa, chạy đến và hét lên giống như tuyên thệ: “Tẩu tẩu, đến giúp tẩu đây!”
[HẾT]