Đại Sư Tỷ Người Đạm Như Cúc, Hóa Ra Chỉ Là Giả Vờ! - Chương 4
16.
Tôi lấy đan dược từ chiếc nhẫn gian đưa cho Diệp Tĩnh.
“Diệp đạo hữu, đó đã hứa với ngươi, chỉ cần đại sư tỷ đồng ý, sẽ giao đan dược cho ngươi.”
“Vừa đại sư tỷ đã đồng ý, hiện tại viên thiên phẩm Liệt Dương đan chính là của ngươi.”
Diệp Tĩnh ngạc nhiên , chắc ngờ sòng phẳng như .
Sắc mặt đại sư tỷ thay đổi đáng kể, giữ nổi vẻ bình tĩnh.
Đại sư tỷ vung kiếm về phía Diệp Tĩnh cướp lấy lọ đan dược tay cô .
Ngay đó đại sư tỷ một chưởng, một tia sét đánh trúng Diệp Tĩnh.
Diệp Tĩnh phòng sát chiêu đả thương nặng.
Đại sư tỷ liền giơ kiếm đâm Diệp Tĩnh.
Đột nhiên vung tay lên, hơn chục đạo kiếm quang tạo thành trận kiếm, xuất hiện mặt Diệp Tĩnh.
Một bộ phận kiếm quang hình thành chặn đòn tấn công của nàng , một bộ phận còn hướng đại sư tỷ phản kích.
Diệp Tĩnh bên trong kiếm trận của phun một ngụm máu, dùng ánh mắt phức tạp , đó với đại sư tỷ bằng giọng hung dữ:
“Ngươi đợi đó, sẽ bỏ qua cho ngươi.”
Sau đó, cô xé một lá bùa biến mất mặt chúng .
Đại sư tỷ khóe miệng chảy máu, tức giận : “Thẩm Nhàn, ngươi dám…”
Chưa kịp xong thì đã ngất .
Ta khỏi thở một ngụm, mọi chuyện diễn thuận lợi quá.
Hiện tại mọi bước đều trong kế hoạch của .
Tôi chỉ thành công lợi dụng đại sư tỷ giáng một đòn mạnh Diệp Tĩnh, báo thù kiếp .
Cũng thành công khiến đại sư tỷ đắc tội Thông Thiên tông. Chỉ cần Diệp Tĩnh chết, cô sẽ buông tha đại sư tỷ.
Không biết đại sư tỷ khi tỉnh vì để xoa dịu cơn giận của Thông Thiên tông mà phế bỏ tu vi của ?
Haha, là mong chờ!
17.
Các trưởng lão của tông môn đang canh gác bên ngoài bí cảnh cảm nhận bên trong hung thú tàn sát tu sĩ, khi mở thông đạo bí cảnh, liền ép nàng uống viên thuốc Liệt Dương đan nhân lúc nàng đang hôn mê.
Trước khi Diệp Tĩnh hồi phục, tiên rời khỏi bí cảnh, mang theo đại sư tỷ vẫn đang hôn mê trở về tông môn.
Ta trở tông môn, sư sư liền tiến tới chào đón.
Tiểu sư kinh ngạc đại sư tỷ đang bất tỉnh:
“Tam sư tỷ, tỷ đã trở . Trời ạ, đại sư tỷ thương nặng như ?”.
Ta đưa đại sư tỷ giao cho tiểu sư , vẻ mặt nghiêm nghị cùng ngũ sư :
“Đưa tìm nhị sư , nhanh lên, tông môn chúng gặp nạn .”
Các sư làm cho sợ hãi, tiểu sư tiếp lấy đại sư tỷ.
Nhị sư khi xong mọi chuyện liền nổi giận:
“Đại sư tỷ hồ đồ như ? Đả thương con gái của tông chủ Thiên Thông tông, còn uống luôn viên đan dược đó.”
“Tỷ giờ luôn đối với tài nguyên tu luyện tranh khong đoạt ? Ta còn tưởng rằng tin đồn lúc là sai.”
“Thật sự ngờ tỷ là như .”
Sư sư ở một bên oán
“Nhị sư , tam sư tỷ, chúng đều bộ dạng giả vờ giả vịt của đại sư tỷ lừa gạt !”.
“Tỷ chỗ nào mà đạm như cúc chứ, theo thấy, chính là giả vờ thanh cao.”
Nhị sư thở dài:
“Mặc kệ là đạm như cúc là giả thanh cao, hiện tại tông môn của chúng gặp nạn, làm mới đây?”
Ta cụp mắt xuống, bình tĩnh :
“Rắc rối là do sư tỷ gây , giao nàng để xoa dịu cơn giận của Thông Thiên tông.”
“Dù chúng cũng chỉ là một tông môn nhỏ, phía sư sư , nhị sư cũng nên vì họ mà suy xét.”
Nhị sư với vẻ mặt phức tạp:
“Muội đúng, cho cùng, tông môn của chúng quá nhỏ, nhỏ đến mức ngay cả tông môn cũng giữ , thật sự là hổ!”.
“Hiện tại liền cũng thấu tu vi của , chắc chắn còn cao hơn cả , về làm để bình cơn giận của Thông Thiên tông liền giao cho .”
“Là năng lực bảo vệ đại sư tỷ. Muội đưa miếng ngọc bội cho tỷ , đây là của chưởng môn đưa cho , nó thể chịu bộ đòn tấn công của Hóa Thần, hy vọng tỷ từ trong tay của Thông Thiên tông thoát , đây cũng là điều cuối cùng thể làm cho tỷ .”
Vẻ mặt sa sút, lấy một mặt dây chuyền ngọc từ nhẫn gian .
Nhìn thấy mặt dây chuyền , mắt nheo .
Mặt dây chuyền đã từng thấy đây.
18.
Ở kiếp , khi đại sư tỷ phế bỏ tu vi của , đồng ý, liền cùng nàng đánh , đó miếng ngọc bội liền rơi từ cơ thể của nàng .
Mặt dây chuyền ngọc là của nhị sư ?
Tôi ngơ ngác .
Hóa , kiếp nhị sư mặc dù thuận theo cách làm của đại sư tỷ, nhưng chết.
Chỉ cần mặt dây chuyền ngọc đó, sẽ khả năng mất mạng, chỉ trách đại sư tỷ lừa gạt!
Đại sư tỷ!!!
Ta siết chặt tay thành nắm đấm suýt thì thể kiềm chế cảm xúc của .
Không quá mấy ngày, các tu sĩ Thông Thiên tông liền tìm đến. Còn may chúng đã kích hoạt hộ sơn đại pháp.
Lúc đại sư tỷ vẫn tỉnh, liền đuổi các sư sư đang canh giữ ở hang động ngoài.
Ta nhét một loại đan dược miệng nàng . Đây là loại đan dược thể đánh thức thương nhưng trả giá bằng việc đốt cháy tuổi thọ của sử dụng.
Đan dược bắt đầu tác dụng, đại sư tỷ từ từ mở mắt.
Nàng dùng đôi mắt mờ mịt , chợt nghĩ đến điều gì đó liền một cách giận giữ:
“Thẩm Nhàn, ngươi làm gì? Vì cái gì ngăn cản giết Diệp Tĩnh?”
Ta nhếch khóe môi lên mỉm với nàng .
Nhân lúc nàng vẫn còn suy yếu, dùng tay làm móng vuốt, hủy đan điền lẫn Kim Đan của nàng .
Đại sư tỷ che đan điền hủy, với đôi mắt đầy thù hận lẫn hoài nghi.
Nàng thống khổ nhếch miệng như gì đó, nhưng cuối cùng chỉ thốt lên:
“Sao ngươi dám…?”.
Ta chậm rãi lau máu dính tay:
“Đại sư tỷ, lựa chọn nào khác, lúc ngươi hôn mê, tu sĩ Thông Thiên liền tới cửa, nếu trấn sơn trận, ngươi tỉnh cũng chỉ thể thấy thi thể của chúng .”
Ta bước tới mặt nàng :
“Đại sư tỷ, ngươi vẫn luôn là tranh đoạt ? Hiện tại đều đã tranh đến cả Thông Thiên tông, nếu đắc tội bọn họ, chúng chỉ thể phế bỏ tu vi của ngươi để xoa dịu cơn tức giận của họ.”
“Có giúp ngươi tranh giành, ngươi cần động não, não liền hỏng , nên mới dám tay?”.
“Ta sẽ giết ngươi, sẽ vì một kẻ đạo đức giả mà làm bẩn tay , nhưng đại biểu là sẽ bỏ qua cho ngươi, liền đưa cho Thông Thiên tông thay giết ngươi .”
Đôi mắt nàng tràn đầy hối hận lẫn hận ý.
Ta phớt lờ lời chửi bới điên cuồng của nàng , biểu tình phức tạp giao cho Thông Thiên tông.
Các tu sĩ của Thông Thiên tông mặt đối mặt , đó mang đại sư tỷ rời .
19.
Ngày hôm đó, đã đích thân phế bỏ tu vi của đại sư tỷ, thấy kết cục ảm đạm của nàng , trong lòng vô cùng vui sướng.
Sau , còn để tâm đến đại sư tỷ nữa mà tập trung tu luyện.
Ta mơ hồ các sư sư thảo luận, biết Diệp Tĩnh đã tra tấn đại sư tỷ một thời gian, đó ném nàng một bí cảnh mà thì chín phần sẽ mất mạng.
Rất lâu , trở về tông môn, vô tình thấy hồn đăng của đại sư tỷ đã tắt.
Dường như đã trải qua mấy đời.
Ta phảng phất ngộ , nút thắt nhiều năm cuối cùng cũng đã giải thoát.
Trình độ tu luyện của ngừng tăng lên.
Đại sư tỷ chết , kiếp u ám của cũng đã trôi qua.
Chào đón chính là cuộc sống mới cùng quang minh vô tận.
Hết.