Đoạt Loan - Chương 5
“Phụ thân, chỉ cần chịu yết kiến bệ hạ, lật đổ Nhị Hoàng tử là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Ta cúi đầu, thấy vẻ mặt của ông.
“Nhược điểm lớn nhất của Nhị Hoàng tử đang trong tay chúng , nếu tố cáo , nhất định sẽ lập đại công.”
“Sau khi Thái tử thuận lợi lên ngôi, con sẽ là Hoàng Hậu tương lai”.
“Con từng cho dù thế nào, con vẫn là của Trình phủ, như con thể bảo vệ sự thịnh vượng của Trình phủ trăm năm.”
Ta ngước mắt ông, thấy sắc mặt ông dần dần thay đổi, mất hết huyết sắc, trở nên tái nhợt vô cùng.
Ta chân thành :
“Chỉ phụ thân mới thể phá vỡ thế cục !”
Ta bước tới, nắm lấy ngón tay lạnh ngắt đang run rẩy của ông.
“Phụ thân, nếu con là Thái tử phi, phủ Thừa tướng sẽ ai che chở.”
“Có quan hệ máu mủ mới đáng tin cậy hơn?”
Ta buông tay ông , cao ngạo ông, để câu cuối cùng:
“Phụ thân đang giúp con, mà là đang giúp chính !”
Ta đã nắm chắc tất cả điểm yếu trong lòng phụ thân.
Ta tin chắc rằng ông nhất định sẽ !
Bởi vì thành làm vua thua làm giặc, ngoài con đường ông còn lựa chọn nào khác.
Đó là lý do tại hôm nay trong đại điện một cảnh tượng như .
…
Lúc , Trình Thu Ý đã biết bộ sự thật.
Nàng nhận thể lật ngược tình thế nữa, liền quỳ lạy và bò đến mặt phụ thân, ngẩng đầu lên nức nở:
“Phụ thân, hãy cứu con !”
Phụ thân lau nước mắt, lưng .
“Thu Ý, thể cứu con là .”
Trình Thu Ý sững sờ một lúc, lập tức quỳ xuống mặt , nắm chặt lấy vạt áo của .
“Hi Nhi, trưởng tỷ sai !”
“Tất cả đều là ý của Giang Hoài Chi, là vô tội liên lụy, Hi Nhi, niệm tình tỷ cùng lớn lên, xin hãy tha cho tỷ!”
Nghe , Giang Hoài Chi vốn đang áp chế đột nhiên gắng sức vùng dậy.
Hắn như một con dã thú mất kiểm soát, ngay cả thị vệ cũng thể khống chế .
Hắn xông lên, đá thẳng bụng của Trình Thu Ý.
“A…”
Trình Thu Ý đau đớn ôm bụng, mồ hôi lạnh tuôn khắp trán.
Thấy , Tống Vũ lập tức xông lên.
Nàng đá Giang Hoài Chi ngoài đại điện, tức giận quát:
“Đồ khốn! Đó là huyết mạch duy nhất còn của Giang gia!”
Thấy Tống Vũ lo lắng, lập tức sai thái y đến cứu chữa cho Trình Thu Ý.
Rất nhanh, thân Trình Thu Ý xuất hiện một vũng máu tươi.
Thanh Ngọc vội vàng chạy đến, cúi đầu bên tai :
“Ám sát thành công!”
Ta nắm chặt hai tay, trong lòng tràn ngập khoái cảm.
Gần đây, đã sai Thanh Ngọc thuê sát thủ giang hồ với giá cao để ám sát đích mẫu.
Không ngờ, kế hoạch ám sát của họ diễn hôm nay.
Hôm nay quả là một cơ hội để tay.
Cung biến bắt đầu, phủ Thừa tướng hỗn loạn.
Việc ám sát đích mẫu dễ dàng thực hiện.
Đứa con của Trình Thu Ý giữ .
Hành động của Tiêu Sách khiến Hoàng Đế khí huyết dồn dập, châm cứu hiệu quả.
Ông số kiếp đã tận, sắp lìa đời.
Hoàng Thượng nắm lấy tay của Tiêu Cẩn Quyền, gân xanh nổi khắp trán, ánh mắt giận dữ chằm chằm Tiêu Sách.
“Tất cả những kẻ mưu phản… ban chết.”
Sắc mặt Tiêu Sách tái nhợt, sợ đến nỗi chân mềm nhũn, chao đảo ngã lăn đất.
Sau khi Hoàng Đế băng hà, ngôi vị Hoàng Đế thuận lợi truyền cho Tiêu Cẩn Quyền.
Ba ngày , Tiêu Sách và Giang Hoài Chi xử tử.
Còn về phần Trình Thu Ý, Tiêu Cẩn Quyền giao cho tự xử lý.
Ta đưa Trình Thu Ý đến Thận Hình ty, sai tra tấn nàng một cách tàn nhẫn.
Để nàng nếm thử những gì đã từng chịu đựng ở kiếp .
Trình Thu Ý ngất dội nước lạnh để tỉnh táo, thực sự đáng thương.
Nàng van xin tha mạng.
“Hoàng hậu nương nương, là của , xin hãy tha cho một con đường sống!”
Ta tiến đến gần nàng , véo mặt nàng .
“Ta cũng tha cho ngươi, nhưng khi nghĩ đến bức di thư mà ngươi , khiến hàng ngàn hàng vạn chửi rủa, cam lòng!”
Nói xong, tát mạnh mặt nàng .
Đôi mắt của Trình Thu Ý co , tràn đầy sự kinh ngạc:
“Ngươi… Trình Hi, ngươi cũng giống ?”
“Từ khi ngươi ngoài bỏ trốn cùng Giang Hoài Chi, đã giống như ngươi, trùng sinh.”
Trình Thu Ý thể tin , nàng nắm chặt tay, gào thét:
“Trình Hi, ngươi thật hèn hạ!”
“Ta sai ! Ta đã nhầm , yêu nhầm ! Phải mới là Thái tử phi, mới là Hoàng Hậu mẫu nghi thiên hạ.”
“Trình Hi, là ngươi đã cướp cuộc đời của !”
Nghe , bất lực thở dài một , chậm rãi :
“Ta sẽ cho ngươi biết thêm một điều, mẫu thân ngươi đã sát thủ giang hồ ám sát.”
“Nương… nương… là ngươi đã giết bà , là ngươi!”
Nhìn thấy khắp nàng đầy máu me, tràn ngập thù hận.
Lòng đau nhói, lúc nàng giống hệt ở kiếp .
Hóa , cũng đã biến thành một kẻ ác độc, tàn nhẫn.
Ta mỉm , dịu dàng :
“Thế thì ? Chẳng lẽ nương chết oan uổng ? Các ngươi độc ác như , những gì xảy hôm nay chẳng qua chỉ là gieo gió gặt bão mà thôi!”
Trình Thu Ý ngày đêm tra tấn, thân còn chỗ nào lành lặn.
Ngày Giang Hoài Chi chém đầu, Trình Thu Ý chịu nổi đau đớn, đã cắn lưỡi tự vẫn.
Nghe lính canh ngục , khi chết, nàng còn hét lên một câu.
“Trình Hi, nếu vẫn thể trở , nhất định sẽ đạp ngươi xuống chân, lấy cuộc đời thuộc về !”
Nghe , chẳng chẳng rằng khẽ mỉm .
Là cướp đoạt ?
Chẳng tất cả những điều đều là do nàng tự nguyện trao cho ?
Với cái đầu óc đó, cho dù ông trời cho nàng thêm mười cơ hội trùng sinh nữa.
Nàng cũng thể chơi !
Tiêu Cẩn Quyền thuận lợi lên ngôi Hoàng Đế.
Còn cũng cung, trở thành Hoàng Hậu, quản lý lục cung.
Hắn là một vị minh quân, dân chúng an lạc, quốc thái dân an.
Để bảo đảm quyền lực trong tay , đêm đăng cơ của , khi chúng viên phòng.
Hắn đã giao cho thượng phương bảo kiếm của Thái Tổ Hoàng Đế cùng một nửa binh phù.
Dù , vẫn thường xuyên ngoài cung để phát cháo và niệm Phật.
Dẫu cũng là một Hoàng Hậu.
Ta bảo vệ sự thịnh vượng của triều đại trăm năm, dân chúng lo âu.
Và bảo vệ danh tiếng của , mẫu nghi thiên hạ.
Phiên ngoại
Tiêu Cẩn Quyền lên ngôi ba năm, các đại thần trong triều lòng như lửa đốt, lần lượt cung yết kiến để thúc giục tuyển phi.
Bởi vì trong ba năm qua, Tiêu Cẩn Quyền từng tuyển phi tần nào, trong hậu cung chỉ .
Chúng đối xử với tôn trọng như khách, số lần ân ái ít.
Dẫn đến việc đến giờ vẫn thai.
Ta nghi ngờ rằng Tiêu Cẩn Quyền thích .
Dù thì trong mắt Tiêu Cẩn Quyền, chỉ là một nữ nhân đầy mưu mẹo.
Có lẽ, thích những nữ tử hiền lương thục đức hơn.
Nhớ khi Thanh Ngọc báo cáo:
“Nương nương, nô tỳ thị vệ tiền triều , Hoàng Thượng đã đồng ý nạp phi.”
Trong lòng bất lực cam tâm.
Là Hoàng Đế, quyền ba ngàn giai lệ trong hậu cung, hoàng trữ đông đúc.
Nếu nạp phi, chắc chắn Tiêu Cẩn Quyền sẽ chọn một nữ tử tri thư đạt lý.
Đêm đó, Tiêu Cẩn Quyền đến cung điện dùng thiện cùng .
Ta ăn ngon miệng, như nhai sáp.
Thấy , Tiêu Cẩn Quyền chủ động quan tâm:
“Hoàng Hậu, cơ thể nàng khỏe ? Có cần gọi ngự y ?”
Ta liếc một cái, lạnh nhạt :
“Làm phiền bệ hạ quan tâm, cơ thể thần .”
“Chỉ là chuyện tuyển phi, các đại thần trong triều liên tục đưa nữ nhi của họ đến mặt , thậm chí cả sứ thần ngoại lai cũng đưa công chúa dị tộc đến hoà thân, những việc , bệ hạ thần giúp xử lý ?”
Ta luôn ghi nhớ trách nhiệm của một Hoàng Hậu, nên chủ động giúp xử lý.
Ai ngờ, Tiêu Cẩn Quyền bỗng lạnh mặt.
Trên khuôn mặt dịu dàng của xuất hiện một tia lạnh lùng, sắc mặt , trầm giọng :
“Cho dù là công chúa dị quốc là nữ tử khuê các cũng thể trở thành vật phẩm quý giá để tặng cho tráo đổi lợi ích.”
Hắn ngẩng mắt , trong đôi mắt sáng rõ và lạnh lùng thoáng qua sự bối rối của lúc .
“Nữ tử cũng là , tại đưa hoà thân? Tại những kẻ vô dụng đưa đến để cầu hòa, để đổi lấy bình yên?”
Ta mím môi, khỏi ngoài cửa sổ.
Người ở trong cuộc, tự cho là tỉnh táo, nhưng biết đã thế tục làm ô nhiễm.
Lời của Tiêu Cẩn Quyền khiến chợt tỉnh .
Nữ tử là vật phẩm để mua bán, trao đổi, thể tuân theo suốt đời.
Bản thân nữ tử tượng trưng cho sự thuần khiết, tươi , tuyệt vời.
Vì họ gọi là hoa tươi, là ánh nắng, là tất cả những điều .
Thấy sắc mặt , Tiêu Cẩn Quyền đột nhiên dịu dàng hơn.
Hắn đến bên , nhẹ nhàng nắm lấy tay .
“Hoàng Hậu, bao giờ trách nàng, chỉ rằng những quy tắc thời như cần tuân theo nữa.”
Ta chớp mắt, thì thầm:
“ , tuyển phi.”
Ban đầu Tiêu Cẩn Quyền sững sờ, trong mắt lóe lên một tia vui mừng.
Má ửng hồng, ánh mắt lấp lánh, cẩn thận nắm chặt tay .
“Hoàng Hậu, nàng đang quan tâm ?”
Hắn cúi đầu, vẻ uy nghiêm của một Hoàng Đế, ngược còn chút e dè.
“Ta chỉ là định các đại thần trong triều, thuận miệng đồng ý mà thôi.”
“Không ngờ nàng thấy.”
“Trình Hi, thật vẫn luôn dám chạm nàng.”
Ta sững sờ, nghi ngờ .
Ta từng nghĩ cũng giống như Hoàng Tiêu Sách của .
đã sai.
Tiêu Cẩn Quyền là , mà là quá .
Dù thường xuyên đụng , nhưng mỗi lần đều khiến ngủ say suốt cả ngày.
“Chàng…”
Ta nhưng hổ dám tiếp.
“Trình Hi, biết nàng thích , họ đều quá nhân từ.”
“ là Tiêu Cẩn Quyền, là phu quân của nàng.”
“Cho dù nàng thích , cũng cầu xin nàng ở bên cạnh một năm…”
Nói xong, Tiêu Cẩn Quyền lấy tay , nhẹ nhàng chạm má .
Hắn nhẹ nhàng cọ xát, lộ vẻ hài lòng.
Ta nhịn :
“Ai thích .”
“Chàng thua gì Trình Thu Ý, câu đó luôn nhớ.”
Đó là lần đầu tiên trong đời khen .
Trong vô thức, chính đã chọn , và cũng chọn .
Và đã như ý nguyện, sinh cho một trai một gái, long phượng trình tường.
-Hết-