Giấc Mơ - Chương 5
31
Cuối cùng mặt quần thần, hoàng đế chiếu thư thoái vị, trao ấn truyền quốc cho hoàng hậu.
“Đi , đưa cho con của nàng .”
Hoàng hậu liếc ông một cái: “Là con của chúng .”
“Nàng thể kế thừa hoàng vị, vì nàng là đích công chúa của Đại Lương, trong chảy dòng máu hoàng tộc thuần khiết nhất, kế vị là phù hợp với yêu cầu truyền ngôi mà Thái Tổ đã định năm xưa. Không liên quan gì đến Tần gia của .”
“Người Tần gia chúng , ghi nhớ tổ huấn, bảo vệ Đại Lương, trung thành với thánh thượng, bảo vệ bách tính. Tuyệt đối vượt quá giới hạn.”
Khoảnh khắc A Dao nhận lấy ấn ngọc, tất cả mọi đều quỳ xuống: “Tham kiến thánh thượng.”
32
Hoàng đế giam lỏng ở phủ thái tử , là do chính ông yêu cầu.
Khi đến thăm, ông đang ngẩn bên hồ.
“Ngươi đến để lấy mạng trẫm ? Sao A Dao đến?”
Ta mở hộp thức ăn, đưa cho ông một chén rượu: “Nàng gặp .”
Ông cúi đầu : “ , ai gặp một giết chứ?”
“Có đôi khi cũng nghĩ, nếu chỉ là một vương gia nhàn tản, vợ yêu thương ở bên, những đứa con đáng yêu, cuộc sống sẽ biết bao. rốt cuộc thì mọi chuyện như ý .”
“Nếu ngươi ở vị trí đó, vạn tôn sùng, ngươi đã từng đỉnh cao quyền lực, đó ngươi từ bỏ tất cả những thứ đó nữa.”
“Ngươi sẽ hoảng sợ, bất kỳ ai thể đe dọa đến địa vị của ngươi, ngươi đều giết chết họ.”
“Ta đã như , A Dao cũng sẽ như . Nếu ngươi tin, cứ chờ xem.”
Ta tự rót cho một chén rượu, uống cạn.
“Ta tin A Dao, nàng giống ngươi. Nàng đã từng nếm trải nỗi khổ của tầng lớp cùng. Nàng đã từng chứng kiến những phụ nữ trong thanh lâu vì sống sót đã nịnh bợ bán rẻ thân xác của như thế nào, cũng đã từng chứng kiến một gia đình vì đổi lấy một túi gạo ăn mà đau đớn bán đứa con nhỏ cho buôn . Nàng đã từng chặt củi, quét sân, ăn bánh ngô, giành giật thịt vụn, khinh thường, cũng từng trách phạt vô cớ.”
“Nàng hiểu lòng hơn ngươi, sẽ thương xót bách tính hơn, cũng hiểu rõ hơn sự tồn tại của trung thần quan trọng như thế nào đối với xã tắc.”
“Vì , ngươi hãy yên tâm, nàng sẽ bao giờ ích kỷ giả dối như ngươi.”
Ông sửng sốt trong chốc lát: “Nàng, nàng đã chịu nhiều khổ sở như ?”
Ngay đó tự lẩm bẩm: “Trong phủ , là thời gian hạnh phúc nhất, lúc đó mọi thứ đều do hoàng hậu đích thân sắp xếp, nàng luôn chúng con, sẽ trồng một cây hợp hoan, cùng con lớn lên.”
Ta để ý đến ông nữa, nhấc váy rời khỏi nơi đó.
Đêm hôm đó, Thúy Hỷ đến báo – tiên hoàng đã băng hà.
33
Ngày A Dao đăng cơ, tiếng trống vang trời, tiếng pháo nổ rền.
Ta xách giỏ thức ăn đến mộ phần phụ thân.
Nơi chỉ chôn cất y phục, thi thể phụ thân đã sớm giày xéo thành bùn chiến trường.
“Phụ thân, con gái đã báo thù cho .”
“Người yên tâm, bí mật mà Hạ gia giữ gìn bao đời, sắp công bố với thiên hạ .”
Hôm đó rượu đưa, độc.
Cuối cùng cũng tự tay kết liễu ông , mới thể buông bỏ .
Ta chuyện với phụ thân nhiều, đó Thúy Hỷ dẫn Chung Hoài đến.
Thúy Hỷ đá chân Chung Hoài: “Quỳ xuống, nhận với hầu gia.”
Chung Hoài run rẩy quỳ xuống, ngừng dập đầu: “Hầu gia, là của , là vì lòng tham mà hại chết .”
Ta vẫy tay với Thúy Hỷ: “Đưa xa một chút, đừng làm bẩn mộ phần phụ thân.”
Chung Hoài hiểu tại nhưng nhanh đã hiểu .
Máu của , xứng nhỏ xuống mộ phần phụ thân.
34
Việc đầu tiên A Dao làm khi đăng cơ, là sai sử sách.
Tìm đến tất cả những biết chuyện năm xưa, khuyến khích họ sự thật.
Cẩn thận từng li từng tí khôi phục quá trình Thái Tổ năm xưa gây dựng nên Đại Lương.
Những cuốn sử sách đưa đến học đường, để các nho sinh thuộc lòng.
Lại soạn lời đồng dao, để trẻ em truyền tụng.
Trên sân khấu diễn vở kịch “Nữ tướng quân”, các tửu quán đều đàn hát “Song mỹ ký.”
Sau đó phong làm tể tướng, khuyến khích tất cả những nữ tử giam cầm trong hậu cung noi gương .
Chỉ cần tài năng, triều đình thể mở chức quan nữ cho ngươi.
Các tướng sĩ một vị quân chủ hiểu họ, nhiệt huyết bùng cháy, càng tận tâm bảo vệ từng tấc đất của Đại Lương.
Các văn thần lần lượt cầm bút, ghi chép thời thịnh thế , cảm thán rằng bất kể nam nữ, thể khiến thần dân an cư lạc nghiệp, chính là minh quân.
Nữ hoàng đăng cơ, Đại Lương thái bình.
35
Ngoài việc phong làm tể tướng, A Dao còn khen dũng mưu, thông minh bình tĩnh, ban cho một tòa nhà nguy nga tráng lệ và một vài trang trại hoàng gia.
Đối với bên ngoài, nàng gọi là “Ái khanh.”
Khi ở bên cạnh thân, nàng trong lòng mẫu hậu đã trở thành thái hậu mà nũng nịu: “Mẫu thân, mau hạ chỉ, bảoA Ninh tỷ tỷ làm thêm một ít bánh mật hoa hồng , con nàng , nàng chỉ lời mẫu thân thôi.”
Thái hậu véo mũi nàng: “Con bé , mỗi ngày làmA Ninh tỷ tỷ của con mệt chết, thay con xử lý chính sự, làm bánh ngọt cho con mèo tham ăn . Thôi thôi, A Ninh, ai bảo lúc con nhiều chuyện giúp nàng hồi cung chứ? Vậy thì làm , khéo cũng ăn.”
Thúy Hỷ ở bên cạnh trộm: “Nói cho cùng, là thái hậu nương nương cũng thèm .”
Triệu thống lĩnh đến báo, đã an trí thỏa những đây ở thanh lâu đã giúp đỡ A Dao.
“Ngoài , nhà Chung Hoài , vẫn luôn náo loạn ở đầu phố, A Ninh giết vô tội.”
A Dao xong, sắc mặt lạnh lùng: “Đưa nàng về Mạc Bắc, để nàng trông coi đám sói hoang của nàng . Đứa bé thì ?”
“Đứa bé theo nàng cũng chẳng học điều gì , kinh thành nhiều quý quyến con cái lắm. Ta tán thành cách làm của A Dao. Nếu số phận của thay đổi thì sẽ giống như trong mơ, Tô Thanh tuyệt đối sẽ đối xử với nhưng đứa bé thì vô tội.”
36
Sau một trận tuyết lớn, bờ sông Ngọc Lương vô cùng.
Tần lão tướng quân và phu nhân triệu hồi về kinh, ở đến năm mới về Mạc Bắc.
Sáng sớm, Chu Kỳ đã đến truyền lời: “Thái hậu nương nương đến Túy Tiên lâu ngắm tuyết, A Ninh ngươi chuẩn nhanh .”
Ta dọn dẹp căn phòng lớn nhất ở tầng cao nhất, chuẩn sẵn đệm và lò sưởi, chuẩn thêm một ít cam, hạt dẻ và khoai lang, đây mẫu thân ở Mạc Bắc khi tuyết rơi, họ thường quây quần bên lò sưởi nướng khoai lang ăn.
Triệu thống lĩnh đến cổng thành đón Tần lão tướng quân, Thúy Hỷ ông xúc động, trời sáng đã đợi ở cổng thành .
Ta chuẩn nhiều món ăn, chúng ở tầng cao nhất của Túy Tiên lâu, phóng tầm mắt bộ cảnh tuyết của kinh thành, uống rượu ấm ăn đồ ngon.
Thái hậu nhiều năm gặp cha mẹ, một hồi ôm một trận.
A Dao ăn mấy cái bánh mật, uống mấy chén rượu thì say, ôm chặt lấy chịu buông.
“Ta và A Ninh tỷ tỷ, cả đời đừng bao giờ chia lìa. Kiếp cũng đừng chia lìa.”
Tần lão phu nhân chọc : “Một cô bé nhỏ như , ai mà ngờ triều đình là tân quân hành động nhanh như chớp chứ?”
“Được, đều chia lìa, chúng cũng là nhà ngoại của A Ninh, mẫu thân của con cũng là mẫu thân của A Ninh, chúng là một nhà, ?”
A Dao hì hì gật đầu: “Được.”
Nhìn bộ dạng của nàng, trong lòng cảm khái.
Cô bé năm xưa chuyện với đầy vẻ thương tang, giờ đây cuối cùng cũng tìm sự ngây thơ đã mất trong những năm qua.
Trong lúc chuyện, tuyết rơi lất phất.
Ta ngẩng đầu tuyết lớn khắp trời, như thể đang trong mơ .
May mắn thay, đây là một giấc mơ .