Hàng Giả Vẫn Chỉ Là Hàng Giả - Chương 2
5
Ngày hôm , mẹ đã dẫn đến nhà họ Cố lần nữa.
Quan hệ hai nhà , thì đã vì đám cưới của Cố Trì mà đặc biệt trở về.
Tôi thay một bộ trang phục khác, ở cửa lịch sự chào hỏi mẹ Cố.
Mẹ Cố hoan nghênh, vội vàng đón chúng .
Tôi duyên dáng đẩy chiếc vòng ngọc bích tinh xảo chuẩn kỹ lưỡng .
“Dì, lần về con dự định bắt đầu tiếp quản công việc gia đình, xin dì chiếu cố nhiều.”
Mắt mẹ Cố đến nở hoa.
“Thật dì , Thì Hề đến cũng , dì tay quà mừng, chẳng chuẩn gì để biểu hiện ý tứ.”
Mẹ khách sáo đáp thẳng thừng: “Ơ, cho, chẳng hôm qua nhận đủ .”
Mẹ Cố sững : “Có thằng nhóc nghịch ngợm nhà đón Thì Hề ?”
Tôi lắc đầu: “Không, dì Cố, hôm qua Cố Trì đến đón con.”
Mẹ nắm tay , đưa mặt mẹ Cố:
“Là con dâu cửa nhà các , chị xem , hôm qua Thì Hề về nước, nghĩ ăn bữa tiệc chào mừng, mời Cố Trì cùng ăn cơm, thằng bé dẫn bạn gái đến chỉ làm rơi đôi bông tai ngọc trai Thì Hề chuẩn canh, tay còn canh bỏng mấy chỗ, còn là tối về nhà mới thấy.”
lúc cửa phòng khách đẩy .
Trần Tư Tư dẫn theo một đàn ông lạ ở cửa.
Thấy chúng đó, cô lập tức cau mày.
“Sao cô ở đây?”
Sau đó thấy mẹ Cố, cô sững , cố gắng chặn mặt đàn ông.
Người đàn ông cao, tùy tiện đánh giá căn nhà, vẻ mặt lông bông: “Chị, đây là nhà vị hôn phu giàu của chị , em ở phòng nào?”
Sắc mặt mẹ Cố lập tức tối sầm.
“Đây là em trai con, con sắp kết hôn với Cố Trì , nên đón thằng bé đến .”
“Nhà con chỉ thằng bé là con trai, tìm việc cho nó trong công ty cũng thuận tiện hơn.”
Người đàn ông xong cau mày: “Không cho em vị trí giám đốc luôn , ai làm cả ngày, chẳng ý nghĩa gì cả.”
Mẹ Cố đặt tách trà xuống mạnh, nhưng đủ để Trần Tư Tư lùi một bước.
“Người biết còn tưởng cô đã kết hôn , đã thể tự ý làm chủ nhà chúng .”
Sau đó về phía em trai Trần Tư Tư là Trần Miểu.
“Xin , nhà chúng thói quen cho ngoài ở, sẽ bảo quản gia đặt khách sạn bên ngoài cho , tạm thời ở đó .”
6
Nhìn Trần Miểu quản gia dẫn khỏi phòng khách.
Trần Tư Tư phần lúng túng đến bên chúng .
Tìm cách mở lời: “Mẹ, hôm nay mẹ khách .”
Mẹ Cố liếc Trần Tư Tư, trả lời câu hỏi, ngược hỏi:
“Cô biết chiếc váy cưới phượng quan hà bích đặt may đó giá bao nhiêu ?”
Trần Tư Tư tưởng mẹ Cố đưa bậc thang, quên mất sự vui , liền mở điện thoại, khoe khoang đặt mặt với mẹ : “Chiếc váy chỉ riêng thêu chỉ vàng đã đáng giá hơn hai trăm nghìn tệ .”
Mẹ kêu lên một tiếng: “Nhìn cũng quý giá thật, áo cưới cả đời cũng chỉ mặc một lần, đắt một chút cũng .”
Trần Tư Tư phần đắc ý bên cạnh mẹ Cố, với ánh mắt mang theo chút khiêu khích.
“Là Cố Trì nhất định bảo con chọn cái phù hợp, biết con thích áo cưới thời xưa, đặc biệt tìm chuyên thiết kế.”
“Anh luôn lấy sở thích của con làm trọng.”
Ánh mắt sắc bén của mẹ Cố ghim eo Trần Tư Tư:
“Gần đây, cô béo ?”
Miệng Trần Tư Tư còn định chuyện đột ngột khép , ấp úng mở đóng .
“Cô biết giá trị của chiếc áo là , cho dù nhà chúng giàu đến , cũng tiêu tiền thêm lần nữa để may một chiếc áo cưới cỡ lớn hơn .”
Mẹ híp mắt dựa lưng ghế: “ , một chiếc áo như may cũng đáng tiếc.”
Một câu đặt giá trị của Trần Tư Tư một chiếc áo.
Mẹ chuyện thật độc.
Mẹ Cố xoay xoay chiếc nhẫn ngọc bích tay.
“, áo thì thấy cần may , mặc chiếc áo , thiếu gì.”
Trần Tư Tư tức giận dậy, ngay khi cô định mở miệng thì bóng dáng Cố Trì xuất hiện ở cửa.
Một nghẹn trong ngực, Trần Tư Tư dám nổi giận ở đây.
Nắm chặt nắm đấm miễn cưỡng một cái, chào Cố Trì lên lầu.
Tôi thong thả dậy cũng theo nhà vệ sinh.
Trên lầu Trần Tư Tư đang hai tay chống bồn rửa mặt thở dốc, tức giận ném mấy chai nước hoa xung quanh nhà vệ sinh.
Nghe thấy tiếng động phía tưởng là dọn vệ sinh.
“Tôi thích mùi hoa hồng Galia, từ hôm nay xử lý hết .”
Quay đầu phát hiện là phía , Trần Tư Tư khinh thường rửa sạch tay.
“Cô đừng tưởng bây giờ từ nước ngoài về Cố Trì sẽ thích cô, đừng mơ nữa.”
“Không thích , chả nhẽ thích cô ?”
Trần Tư Tư mạnh tay đóng vòi nước: “Cô hiểu tiếng ? Đừng quên, lần cô về nước vốn là vì Cố Trì đính hôn, chúng còn hai tháng nữa là cưới , những thủ đoạn của cô thể lay động mối quan hệ của chúng .”
Tôi mặt Trần Tư Tư, từng bước từng bước tiến gần.
“Cố Trì là đính hôn với Trần Tư Tư, nhưng cô thật sự là Trần Tư Tư ?”
Giọng Trần Tư Tư mang theo kinh hoàng, ánh mắt cũng nhuốm sợ hãi:
“Cô rốt cuộc là ai, làm gì?”
Tôi nghiêng đầu : “Tôi làm gì? Dĩ nhiên là để cô từ đến về đó.”
Nguyên vẹn trả lời cho cô : “Mèo mướp chó hoang cũng lấy nhà giàu, cô tư cách gì?”
7
Nỗi sợ hãi về danh tính lộ khiến Trần Tư Tư dừng thêm.
Vội vàng qua vai Cố Trì lên tới.
Cố Trì một đống mảnh thủy tinh đất, bất đắc dĩ thở dài, dặn dọn vệ sinh xử lý.
“Cô bình thường như , lẽ là gần đây quá nhiều chuyện.”
Tôi gật đầu tỏ ý hiểu, tiện thể về việc sắp tiếp quản công việc công ty.
“Em còn nhiều chỗ quen lắm, giúp em một tay.”
Cố Trì gật đầu: “Nhất định, hai nhà chúng cũng ít giao dịch kinh doanh, thể bắt đầu từ mặt , sẽ dễ nắm bắt hơn, việc gì cứ tìm .”
Có câu trả lời , hài lòng theo mẹ về nhà.
Xe dần dần xa, phía biệt thự Trần Tư Tư ở ban công nghiến răng nheo mắt chúng xa.
Tôi thấy qua gương chiếu hậu, mang theo khí thế chắc chắn thành công dùng ngón tay làm động tác bắn súng.
“Cô cứ trốn kỹ hang thỏ của , nếu bắt quá nhanh, thì sẽ vui .”
bây giờ thân phận đảo ngược, tận dụng lợi ích từ thân phận hiện tại thì thật quá đáng tiếc.
Tôi thánh nhân đạo đức cao cả gì.
Muốn dùng đạo đức trói buộc , sẽ cho cô thấy thế nào là đạo đức.
8
Tốc độ của mẹ nhanh, chỉ trong một tuần ngắn ngủi đã tổng hợp bộ tài liệu công ty gửi đến tay .
Tôi lật xem báo cáo lợi nhuận năm nay.
Vừa một ý tưởng ban đầu về hướng phát triển .
hiện tại chuyện quan trọng hơn.
Mấy ngày nay chỉ cần rảnh là kẹp cặp tài liệu xuất hiện ở tập đoàn Cố Thị.
Gần cuối năm công việc bận rộn, Cố Trì thường đến 11-12 giờ đêm mới về nhà.
Nếu là đây, Trần Tư Tư sẽ nghi ngờ gì về việc Cố Trì về muộn.
từ khi xuất hiện lần .
Nội tâm Trần Tư Tư chắc chắn như dầu sôi lửa bỏng yên.
Khoảnh khắc thang máy mở , từ góc của , Trần Tư Tư đang định đút cho Cố Trì ăn một miếng thịt bò nướng.
Tôi giả vờ như vô tình tránh: “Có vẻ em làm phiền hai .”
Cố Trì tránh miếng thịt bên miệng, tay Trần Tư Tư khựng ảm đạm rút về.
Tôi đưa tay vén một lọn tóc rơi ngực tai.
“Không phiền, chúng ngoài, hơn nữa em cũng thực sự nhiều thứ cần hỏi .”
Tôi thẳng về phía từng tờ từng tờ mở tài liệu đặt lên bàn.
Trần Tư Tư chỉ thể cứng nhắc thu dọn hộp cơm của .
Tôi khách sáo kéo một chiếc ghế văn phòng bắt đầu thảo luận nội dung tài liệu với Cố Trì.
Trần Tư Tư hiểu, cam lòng cứ thế bỏ , cũng luôn bên cạnh chúng .
Nửa tiếng , Trần Tư Tư nhịn một chuyến nhà vệ sinh.
Khi chỉ thấy ở vị trí cũ, thấy bóng dáng Cố Trì .
Cô nhịn nữa.
“Mấy cái tiểu xảo của cô đùa đủ , cả ngày chạy đến bên cạnh vị hôn phu của khác làm gì?”
Tôi từ từ sắp xếp tài liệu: “Chị Tư Tư, chị đang gì , em hiểu, em là vì tiếp quản công ty và công việc kinh doanh nhà , nên gấp, chỉ đang hỏi ý kiến Cố Trì thôi.”
Sắc mặt Trần Tư Tư trầm xuống: “Nhất định làm cho khó ? Biết điều thì tự cút xa , đồ đàn bà biết tự trọng, một khi cẩn thận nhầm đường thì bao giờ nữa .”
“Không cái gì?”
Cố Trì tay cầm một tách cà phê bước đến.
Trần Tư Tư lập tức thu liễm thần sắc, nở nụ ngọt ngào.
Đáng tiếc làm bằng , học tinh túy ngọt ngào của đây, ngược còn thêm một chút luồn cúi ti tiện.
Cô tiện tay định đón lấy cà phê trong tay Cố Trì.
cà phê Cố Trì giơ cao đưa tay .
“Đây là Thì Hề uống.”
Trần Tư Tư cứng nhắc cong khóe miệng phụ họa: “ , em vốn cũng định cầm để đưa cho cô , dù em cũng bao giờ uống cà phê.”
Tôi bên cạnh Cố Trì, từ góc của Trần Tư Tư, đầu gần như dựa .
“Em quen phòng ban ở công ty nên mới nhờ pha giúp em một tách cà phê, nghĩ chắc chị Tư Tư sẽ ghen vì chuyện nhỉ~”
Trần Tư Tư hận đến mức nghiến nát răng, vẫn đáp: “Sao thế , đây là chuyện nên làm.”