Hàng Giả Vẫn Chỉ Là Hàng Giả - Chương 3
9
Trần Tư Tư phòng thủ chặt chẽ, mỗi ngày đều chạy vất vả mang cơm chạy đến công ty.
Trước mặt mọi thậm chí còn rải cảnh tình cảm.
Đáng tiếc Cố Trì chút do dự từ chối.
Bước tiếp theo, vạch trần lai lịch học thuật giả tạo của cô .
Tôi lấy cớ công ty liên hệ với giáo sư đây để hợp tác.
Khi đàm phán hợp tác, Trần Tư Tư – giáo sư yêu mến nhất tất nhiên cũng mặt.
“Cô Liễu, cô biết , học trò của là giành từ tay mấy ông già khác đấy, chuyên môn , là một mầm non cho nghiên cứu khoa học.”
Trước mặt mọi , giáo sư trịnh trọng giới thiệu Trần Tư Tư với mấy phụ trách dự án.
Cuộc đàm phán hôm nay trực tiếp ảnh hưởng đến việc hợp tác thể chốt .
Tôi Trần Tư Tư đầy hàng hiệu trong buổi họp, trong lòng lạnh, lập tức hỏi cô liên tiếp mấy câu hỏi tính chuyên môn.
Nếu là đây, những câu hỏi sẽ như nước chảy mây trôi, thao thao bất tuyệt.
Giáo sư cũng yên tâm về phía Trần Tư Tư.
trán Trần Tư Tư xuất hiện những giọt mồ hôi li ti.
Căng thẳng đến mức nắm chặt tài liệu trong tay dám buông, ấp úng nhưng trả lời mấy câu.
Cô đương nhiên trả lời .
Trước đây khi sách, linh hồn cô lơ lửng đầu than phiền:
“Cô học nhiều như chẳng kiến thức chết, rốt cuộc là ăn tiêu ?”
“Học hành thật vô vị, thời gian cô đem chơi hơn .”
“Tôi chữ đến đau đầu, rốt cuộc gì mà xem.”
Những lời từ khi xuyên đến khi đá khỏi thân thể biết đã bao nhiêu lần.
Tự nhiên tất cả kiến thức học Trần Tư Tư đều hiểu gì.
Trần Tư Tư kẹt giữa công chúng, mọi đều ngượng.
Theo ý của , Lý Cường là phụ trách dự án dậy cho một lối thoát.
“Hoặc bây giờ khung sườn cụ thể nào cũng thể , đây thực sự là một lĩnh vực khá mới, cần một thời gian nghiên cứu.”
Trần Tư Tư vẫn ấp úng gì.
Tôi buồn chống cằm, vị giáo sư đây tức đến mặt đỏ bừng.
Giáo sư tức giận kéo tài liệu về phía .
Liếc Trần Tư Tư một cái, đầu giới thiệu khung sườn.
Một cuộc đàm phán tưởng chắc như đinh đóng cột cuối cùng vẫn ký ngay.
Mọi đều biết là vì Trần Tư Tư.
Giáo sư thậm chí gọi cô cùng lên xe.
Còn Trần Tư Tư bất mãn đeo túi lên vai.
Cô một chân đá đổ chậu hoa nhỏ trong vườn hoa cửa, nhổ một bãi: “Có gì ghê gớm, đợi cưới Cố Trì, ai còn quan tâm học vấn gì ở đây nữa.”
“Cả ngày đó làm thí nghiệm xem số liệu, gì khác mọt sách .”
Nói xong, đầu thấy .
Trần Tư Tư giật .
“Chị Tư Tư, cái chậu hoa chị đá đổ là mẹ em đặc biệt đấu giá từ Pháp về, thầy phong thủy đặt ở đây là nhất, chị làm vỡ đền tiền đấy.”
Trần Tư Tư khinh thường liếc : “Đền thì đền, gì ghê gớm.”
“70 vạn.”
“Cô cướp!”
Trần Tư Tư tức đến nhảy tại chỗ ba thước.
Tôi vô tội trợn to mắt: “Không thể tùy tiện phá hoại đồ của khác, làm hỏng đền, đây là đạo lý bố mẹ dạy từ nhỏ, , chị Tư Tư, chị bố mẹ dạy ?”
Trần Tư Tư tức giận định giơ tay đánh .
Bị một tay túm lấy dùng sức ngược cho cô một cái tát vang dội, “Đánh thói quen , đánh , mà là tự vệ chính đáng đúng thời điểm.”
Trần Tư Tư ôm má đánh đến ngẩn .
“À , thẻ đen của Cố Trì đều tài vụ riêng quản lý, nếu chị một lần quẹt 70 vạn, mẹ chồng tương lai của chị thể sẽ vui , nên phiền chị tự nghĩ cách trả số tiền nhé.”
10
Xe nổ máy, Trần Tư Tư vẻ mặt bí xị lên taxi.
Trợ lý nhỏ bên cạnh vẻ mặt nghi hoặc: “Khi nào phu nhân mua chậu hoa đắt như ạ?”
“Tôi bịa đấy.”
Trợ lý nhỏ trợn to mắt: “Vậy chị sợ lộ ?”
Tôi phóng khoáng búi tóc lên bằng trâm, đây luôn giả vẽ dịu dàng đáng yêu thật mệt mỏi quá.
Cười híp mắt trả lời trợ lý: “Cô lo kiếm tiền trả còn kịp, thể vì 70 vạn mà thách thức vị trí con dâu nhà họ Cố sắp đến tay ?”
Trợ lý nhỏ phía lẩm bẩm: “Đã là con dâu nhà họ Cố , đến nỗi 70 vạn chứ.”
Tôi lưng về phía trợ lý nhỏ nở một nụ chua chát, xin , thực sự .
Trong 22 năm sự hỗ trợ kinh tế từ gia đình, mỗi đồng trong thẻ ngân hàng đều là tiền tiết kiệm dễ dàng.
Tan làm, đại sảnh công ty, lâu lắm mới thấy Cố Trì chiếc Mercedes đen quen mắt, ngón tay thon dài kẹp một điếu thuốc mảnh.
Thấy liền thong thả dập tắt điếu thuốc trong tay.
Mờ mờ ảo ảo, thêm một chút vị đắng của thuốc lá khi đốt khí lạnh.
Tôi chào một tiếng hiệu cho tài xế .
Sau đó thành thục lên ghế xe Cố Trì.
Xe bật đèn nháy đôi, Cố Trì im lặng động đậy, ngay khi thắc mắc.
“Giúp lấy kẹo ngậm họng.”
Tôi hiểu, nhưng vẫn đưa tay lấy kẹo từ trong túi bên trong ngăn để đồ.
Cố Trì nhận lấy, đồng thời nắm luôn cả tay .
Tôi phản ứng động tác lấy kẹo thành thục đến mức nào.
Lại chợt nhớ chiếc xe quen mắt ở chỗ nào.
Đây rõ ràng chính là chiếc xe Cố Trì thích lái đến đón đưa nhất lúc chúng đang yêu, vì gian rộng, khi Cố Trì mang cơm cho thể bày hộp cơm bên trong.
Giọng Cố Trì khàn: “Không lên ? Chỗ nên để chủ nhân thật sự .”
11
Chúng đều im lặng chuyện.
“Khi nào phát hiện ?”
“Khi em ở đây bao giờ chấp nhận dùng thẻ của quẹt bất cứ thứ gì.”
“Hơn nữa, lúc em tìm ký tài liệu, dù là cách chữ thái độ xử lý công việc đều giống hệt đây, còn cô gái thật đúng là một giả mạo đạt tiêu chuẩn.”
“Anh vẫn luôn điều tra, cho đến hôm nay thấy em chuyện với Trần Tư Tư.”
“Mẹ đây đã điều tra Trần Tư Tư, cách làm cũ rích, nhưng thực sự phát hiện một số điều khác biệt, Trần Tư Tư đột nhiên thay đổi một trăm tám mươi độ từ cấp hai, chỉ cắt đứt liên lạc với gia đình, còn vì thành tích xuất sắc miễn học phí với sinh hoạt phí, ở cấp ba thậm chí còn tuyển thẳng Thanh Hoa với thành tích nhất tỉnh cuộc thi vật lý.”
Tôi mỉm hiểu , trách, tính cách Trần Tư Tư quá khác với .
Bây giờ quá khác với Liễu Thì Hề nguyên bản.
“Em thể giải thích ?”
Tôi chống tay lên đầu: “Em biết , chung thì hình như linh hồn của em đã đẩy .”
Cố Trì hai tay nắm chặt vô lăng, đột ngột buông : “Anh sẽ hủy đám cưới với cô .”
Tôi tựa đầu lên ghế da: “Anh làm sẽ mọi mắng là đàn ông bạc tình đấy, trừ bố mẹ .”
Cố Trì mặt , mặt là sự nghiêm túc và chân thành nồng đậm.
“Từ đầu đến cuối, thích đều là em, cho dù là em thân phận Trần Tư Tư, em thân phận Liễu Thì Hề, đều là thích, sẽ buông tay.”
Mặt đỏ ửng.
Bầu khí ám vẫn bao trùm xung quanh chúng .
Ngay khi Cố Trì từ từ cúi xuống.
Một hồi chuông điện thoại chói tai vang lên.
Tôi dùng ngón trỏ ngăn Cố Trì đang định hôn tới.
Tay trái móc điện thoại vuốt để .
“Suỵt, khi cho phần thưởng vì tìm em thật, em cần dọn dẹp con chồn hoang ăn trộm đã.”
12
Trần Miểu gặp chuyện.
Từ lúc biết chị gái sắp cưới thái tử gia giới thượng lưu.
Còn sắp xếp nhà cho , còn nhất định sẽ chia cho một nửa tài sản nhà họ Cố.
Cả Trần Miểu đều đắm chìm trong các cuộc vui, cần phí tâm tư gì, tự nhiên đều sẽ tìm đến nịnh bợ.
Nuôi thành một thói quen cần 21 ngày.
Mỹ nữ, rượu chè, cờ bạc, trong thời gian ngắn ngủi mấy ngày, Trần Miểu gần như ý đồ dẫn khắp các cơ sở giải trí sang trọng nhất giới thượng lưu Bắc Kinh.
Mỗi ngày đều sống trong say sưa túy lúy.
tối nay giống .
Chiếc Porsche Trần Miểu thuê, đã đâm nát.
Nguyên nhân là cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ thấy chiếc Porsche chạy lúc lắc, Trần Miểu thấy tình hình định bỏ trốn, nhưng đường gặp bộ qua đèn xanh.
Bộ não đã uống rượu hiển nhiên hoạt động .
Lúc chúng đến nơi, Trần Tư Tư đang giật cổ tay còng của Trần Miểu.
Trần Miểu say mèm, nửa đất ngạo nghễ.
“Bọn mày biết tao là ai ?”
“Tao là em vợ của thái tử gia giới thượng lưu! Hôm nay bọn mày dám chặn tao, ngày mai tất cả bọn mày sẽ cho nghỉ việc!”
“Mau thả tao , bọn mày một tháng kiếm mấy xu, đại khái tao cho tiền ?”
“Một chai rượu tao uống đủ bọn mày kiếm cả năm, sếp bọn mày cũng chỉ đủ liếm giày cho tao.”
Xung quanh ít lén giơ điện thoại lên định chụp ảnh.
Trần Tư Tư nhận sự nghiêm trọng của sự việc.
Vội vàng chạy qua kéo tay áo Cố Trì:
“Cố Trì, mau giúp em xử lý , em trai em chỉ say rượu thôi, nó ác ý .”
Tôi nhướn mày: “ , chỉ là gây tai nạn bỏ trốn, lái xe say rượu thêm suýt đâm chết .”
“Liên quan gì đến cô, cô là cái thá gì mà cũng ở đây chỉ tay năm ngón.”
Trần Tư Tư thấy Cố Trì nhúc nhích, chạy lề đường cố vẫy tay đánh rơi điện thoại của đường:
“Không ! Các , cẩn thận chúng kiện các !”
Quay đầu thấy cảnh sát một bên định kéo Trần Miểu đất .
Cả chặn cảnh sát cho đến gần.
“Nó chỉ phạm một chút nhỏ thôi, cố ý , chết , các đừng bắt nó.”
Cảnh sát vẻ mặt khó xử Trần Tư Tư chặn mặt họ.
Tôi bước lên: “Thật cảm ơn cảnh sát giao thông đã giúp chúng bắt một kẻ mạo danh khác cũng như tóm mối nguy hiểm của thành phố.”
Cảnh sát: “Ý cô là liên quan gì đến nhà họ Cố?”
Tôi lắc đầu: “Chắc là phê thuốc phiện , uống say còn tưởng là Ngọc Hoàng Đại Đế đấy.”
Sắc mặt cảnh sát trầm xuống: “Mang .”
Trần Tư Tư hét lên giật tay áo đối phương: “Cố Trì, Cố Trì gì !”
“Em là vị hôn thê của , cưới với em trai em cũng là một nhà mà, nhất định giúp nó!”
Trần Tư Tư chỉ tiếp tục mắng: “Liễu Thì Hề, cô đừng tưởng biết cô chen chân tình cảm của khác, cô dựa nhà tiền để dùng những thủ đoạn hèn hạ , đồ đê tiện trời đánh thánh đâm!”
Tôi chỉ tay: “Anh cảnh sát, đề nghị mang cả , xem bệnh cũng nhẹ.”