Hoa Nở Giữa Trường An - Chương 5
“Sao thể…”
Tiêu Văn Dã liếc một cái, nhạt:
“Cũng nhờ phúc Thẩm mắt mù tâm tối, mới cơ hội cưới viên minh châu tuyệt thế .”
Cuối cùng, Thẩm Hoài Xuyên cũng nhận điều gì đó.
Sắc mặt trắng bệch, tức giận đến mức lồng ngực phập phồng dữ dội:
“Ngươi!”
“Hóa khi ngươi kết giao với , chuyển Thẩm gia, sớm đã ôm lòng bất chính!”
“Đường đường là nhi tử của Trấn Bắc Vương mà dám mưu toan cướp đoạt thê tử khác, sẽ cung tố cáo ngươi mặt hoàng thượng!”
Tiêu Văn Dã nhíu mày, lạnh giọng:
“Thê tử?”
“Ở ?”
“Ngươi đã thê tử ?”
“Sao nhớ là ngươi đã từ hôn nhỉ?”
“Nam cưới, nữ gả, yêu thích Diệu Diệu, cầu hôn nàng , là lẽ đương nhiên. Cướp đoạt cái gì?”
“Ngược là ngươi, giữa thanh thiên bạch nhật dám vô lễ với vị hôn thê của , còn tính sổ với ngươi !”
Tiêu Văn Dã ngoảnh , lạnh lùng lệnh:
“Người , bẻ gãy tay cho !”
Thẩm Hoài Xuyên nghiến răng:
“Tiêu Văn Dã, ngươi dám?!”
Tiêu Văn Dã nhướng mày, nhạt:
“Ta tất nhiên là dám.”
Nói xong, nghiêm giọng quát:
“Đánh!”
18
Chuyện ngoài cửa nhanh chóng truyền đến tai An Bình Trưởng Công chúa.
Ở nơi , bà liền nắm lấy vành tai Tiêu Văn Dã mà kéo:
“Ngươi gan cũng lớn quá !”
“Người còn hôn ước mà ngươi dám dòm ngó, còn dọn nhà họ để đào góc tường!”
“Tiêu Văn Dã, bản lĩnh của ngươi thật giỏi đấy!”
Tiêu Văn Dã ôm lấy tai, rên rỉ:
“Nếu Thẩm Hoài Xuyên là chính nhân quân tử, đào cũng đào , chẳng tự làm tự chịu ?”
“Ta còn kịp giăng bẫy, đã tự lao xuống hố , cách nào chứ?”
Trưởng Công chúa nghẹn lời.
ngay đó, bà cong môi : “Không hổ danh là con trai . Ta gặp Vệ cô nương , dung mạo xinh , năng lanh lợi, lòng . Tiểu tử ngươi đúng là mắt . Chúng khi nào cầu thân đây?”
“Càng sớm càng .”
“Được! Phải , mẫu thân còn một chuyện hỏi ngươi.”
Tiêu Văn Dã nịnh nọt: “Mẫu thân cứ .”
“Ta ngươi đã hứa với phụ thân của Diệu Diệu rằng sẽ ở rể? Còn gì khác nữa ?”
Tiêu Văn Dã gật đầu: “Chỉ .”
Trưởng Công chúa xong liền thở phào:
“Chỉ ?”
“Ngươi ở rể cũng , thì lý do để đến Dương Châu chơi , tránh việc phụ thân ngươi suốt ngày cấm đây đó.”
Trong bữa tiệc, căng thẳng.
Mãi đến khi thấy Tiêu Văn Dã và Trưởng Công chúa cùng bước , mặt vẫn mang theo nụ , mới thả lỏng .
Trưởng Công chúa xuống bên cạnh , đưa cho một quả nho:
“Là nho cống phẩm mới của Thổ Phồn năm nay, Diệu Diệu nếm thử .”
Ta tít mắt:
“Ừm, ngon lắm ạ.”
Trưởng Công chúa phất tay, dặn dò nha bên cạnh:
“Đem một ít gói , đưa đến Vệ phủ.”
Nói , bà vươn tay nhéo má :
“Ngươi thích ăn, mỗi năm đều cho mang đến cho ngươi.”
“Về , A Dã liền giao cho ngươi .”
“Hắn da dày thịt béo, phạm thì cứ đánh, cần nể mặt.”
Tiêu Văn Dã dở dở : “Mẫu thân, nào ai như chứ.”
19
An Bình Trưởng Công chúa đích thân mang lễ vật đến cầu thân, định ngày thành thân của và Tiêu Văn Dã.
Hôn lễ tổ chức ở Trường An.
Toàn bộ Trấn Bắc Vương phủ đều đến tham dự.
Ngay cả hoàng thượng cũng gửi lễ vật mừng.
Thẩm di mẫu cũng đến.
Bà vô cùng vui mừng, trong bữa tiệc mà rơi nước mắt ngừng.
Sau thành thân, và Tiêu Văn Dã định cư ở Dương Châu.
Thi thoảng du ngoạn sơn hà, ngắm cảnh non nước.
Sau , khi trở về Trường An mừng thọ hoàng thượng, mới tin tức về Thẩm Hoài Xuyên.
Cuối cùng, vẫn cưới Tô Thiển Nguyệt.
Sau khi thành thân, nạp bốn, năm phòng .
Tô Thiển Nguyệt bận rộn đấu đá với đám tiểu , mang thai lần đầu thì giữ , thân thể tổn hại.
Phải dưỡng bệnh suốt hai năm mới sinh một nhi tử.
Đêm khuya, Tiêu Văn Dã ôm , khẽ bên tai:
“Diệu Diệu, chúng cũng nên một hài tử .”
Ta chạm tay lên bụng, cúi đầu khẽ :
“Đã .”