Hoán Đổi Thân Phận - Chương 4
15.
Khi mang binh đánh thẳng vương đình, thánh chỉ của hoàng đế thong dong tới chậm.
Hoàng đế , đánh vương đình Đột Quyết hao tốn của, bây giờ triều đình tu thân dưỡng tính, để bách tính biên cương cơ hội nghỉ ngơi.
Hắn cũng đã chuẩn nghị hòa với Đột Quyết, cưới công chúa của họ.
Nội thị truyền chỉ đuổi theo một đường cũng đuổi kịp , truyền tin , cữu cữu đã nhận thánh chỉ, cũng đã mang binh xuất chinh .
“Chuyện lớn như thế cũng thương nghị với bệ hạ!”
Cữu cữu lời nào, nội thị đặt câu hỏi phó tướng bên cạnh cữu cữu mắng cho một trận.
“Có lúc Đột Quyết đánh quận Định Bắc, chúng cũng truyền tin về hỏi bệ hạ mới phản kích ?”
“Tướng ở bên ngoài thể quân mệnh.”
Hoàng đế làm như thế chỉ vì thấy cữu cữu thế lớn mà thôi.
chắc chắn sẽ thất vọng.
Khi dẫn quân về, cữu cữu tin thắng lợi thì dẫn đón .
Ta tung nhảy xuống ngựa, giao hộp gấm trong tay cho cữu cữu.
“Con đã phụ sứ mệnh!”
“Đầu của khả hãn Hồi Lợi, quà cho cữu cữu.”
Bách tính khắp nơi vui mừng hô lớn.
Sau mười năm, thiết kị của Đại Hạ san bằng vương đình Đột Quyết, mây đen bao phủ đầu bách tính biên cương rốt cuộc cũng tan .
Ta chỉ là cháu ngoại của cữu cữu nữa, mà là tướng quân thiếu niên dụng binh như thần.
Sau sử sách chép , cũng một chỗ cho .
…
Sau tiệc mừng công, cáo bệnh ngoài, thật là dẫn lẻn về đế kinh.
Tin cha chết truyền về đế kinh, Bùi phủ chỉ còn kế mẫu và Bùi Tố.
Nội gián , hình như Bùi Tố nuôi một đứa con trai trong biệt viện.
Hoàng đế rảnh rỗi thật đấy.
Ta ở biên cương nhiều lần lập công, vẫn dám như kiếp , đón Bùi Tố cung ?
Huống hồ, kiếp cha của hoàng hậu tiến lùi hợp lí, từng để hoàng đế nắm cái chuôi.
Mà hồi kinh là vì đích thân gặp mặt chuyện với Thôi thị, nhà mẹ đẻ của hoàng hậu.
Thôi gia biết ít nội tình, tiếp đãi là trưởng công tử của Thôi gia, Thôi Bình Huy.
“Ra mắt Trung Dũng hầu.”
Công tử Thôi thị như lan như xạ, lịch sự tuấn tú, trong tay cầm một cây quạt xếp, yên cũng phong lưu.
“Thôi gia chỉ một yêu cầu, Trung Dũng hầu mưu đoạt Trung Nguyên, hoàng phu là con trai của Thôi thị.”
Ta sửng sốt, nhíu mày.
“Tin tức của Thôi gia nhạy bén quá.”
“Xá vô tình phát hiện thôi.”
Thôi Bình Huy tư thái phong nhã, tiêu tiêu quân tử, sơ sơ lạc lạc.
Hắn dậy, châm trà cho .
“Bình Huy năm tuổi học chữ, tám tuổi văn, thuộc lòng kinh sử, hiểu cả binh sự. Trong số các công tử trẻ tuổi ở đế kinh, ai thích hợp với hầu gia hơn .”
“Thôi gia chút tài sản, thể trở thành trợ lực cho hầu gia.”
Thôi đại công tử hổ là mỹ nam tử nhất đế kinh, khi bằng ánh mắt thâm tình, khó từ chối thỉnh cầu của .
Ta sắc mê hoặc !
“Sao ngươi biết sẽ xưng đế? Lỡ đổi thân phận với Bùi Ngọc, chẳng Thôi đại công tử ngươi sẽ chịu thiệt ?”
Thôi Bình Huy khẽ : “Hầu gia bình thường, cực khổ làm giá y cho khác chứ?”
16.
Sau khi quyết định liên hiệp với Thôi gia, mang theo một lượng lớn tiền tài Thôi gia cung cấp chạy về biên cương.
Sau khi bình định Đột Quyết, thế nhân cũng mơ hồ cảm giác , số tới đầu hàng đếm xuể.
Cữu cữu tham công, ai cũng biết làm chủ Chu Gia quân bây giờ là Trung Dũng hầu.
Sau mấy lần thăm dò, hoàng đế yên nữa, truyền chỉ gọi kinh.
Ta lấy lí do biên cương yên , trì hoãn thêm một năm rưỡi.
Trong một năm rưỡi đó, ở quận Định Bắc nghỉ ngơi dưỡng sức, chiêu binh mãi mã.
Quyền lực là thứ ai mạnh hơn đó thắng.
Người bình định vương đình Đột Quyết là , nắm binh quyền trong tay cũng là .
Còn hoàng đế, chỉ cái danh hoàng đế Đại Hạ chính thống mà thôi.
Huyết mạch đáng mấy đồng chứ?
Giang sơn Đại Hạ của cũng cướp từ tay hoàng đế cuối cùng của tiền triều ?
Không thích chơi trò quyền mưu, dùng đạo cân bằng ?
Ta xem xem, dựa tình thế hiện nay, còn cân bằng gì nữa.
Bên phía Bùi Ngọc, lấy danh nghĩa chúc thọ, quang minh chính đại mang tám trăm phủ binh.
Đừng đến việc hoàng đế dám động nó, dù nổi điên thì cũng xem cho cơ hội đó .
…
Hoắc Giang Ngạn luôn theo bên cạnh .
Nhà cũng vui vẻ bỏ tiền cược , bất kể đồng ý .
Ngoài mặt thì diễn tiết mục cha con ân đoạn nghĩa tuyệt, phía thông qua mà bán cho nhiều đồ .
Lão già chết tiệt đó gian xảo.
Sau cuộc chuyện hôm , Hoắc Giang Ngạn luôn trung thành với , mấy lần mạo hiểm vì , liều giúp thu phục đất đã mất.
Từ biệt kẻ sĩ ba ngày, khi gặp bằng cặp mắt khác xưa. Hoắc Giang Ngạn bây giờ giống như một khối ngọc phủi bụi, hoặc giống một thanh kiếm đã rời khỏi vỏ, sắc bén sáng loáng.
“Tướng quân định bình định Cao Xương ?”
Hoắc Giang Ngạn đã biết còn hỏi.
Hắn thể cùng , ở đây còn chuyện cần xử lý.
“Ba ngày lên đường.”
“Tướng quân sẽ dẫn Từ Hằng Chi theo ?”
Ta đầu , ánh mắt lộ ý : “Hằng Chi là thân vệ của , đương nhiên sẽ cùng cùng về với .”
Hắn cắn môi, cổ đỏ lên.
“Chuyện Từ Hằng Chi làm , cũng làm .”
“Ồ? Hằng Chi làm những gì?”
Hoắc Giang Ngạn nghiêng đầu , mất tự nhiên : “Dù thì cũng kém hơn .”
Ta che giấu ý trong đáy mắt, chỉnh sửa vạt áo cho .
“Chờ khải .”
Sau khi Hoắc Giang Ngạn rời , cửu cữu mỉm .
“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.”
“Đại công tử Thôi thị đã tới nhiều lần, Hằng Chi do lớn lên, vị của Hoắc gia cũng lột xác .”
“A Nhan, con thích ai?”
Ta : “Có đế vương nào chỉ một hồng nhan tri kỉ cơ chứ?”
“Giành thiên hạ vất vả như thế, con thích thêm mấy cũng chẳng cả.”
Cữu cữu cao giọng to.
“A Nhan định khi nào sẽ đổi thân phận với Bùi Ngọc đây?”
“Tóm vẫn chiếu cáo thiên hạ, con sinh tử, nếu sách sử tên con, chẳng con chịu thiệt lớn ?”
“Con sợ ngăn cản con lên ngôi vì con là nữ tử ?”
“Đương nhiên sợ. Kẻ nào phục cứ đấu với con. Vương đình Đột Quyết do con bình định, khả hãn Hồi Lợi cũng là con đích thân chặt đầu, con bỗng dưng tới ngày hôm nay, con khác với những kẻ chờ phụ trao quyền lực.”
“Cơ đồ của con, con tự giành lấy.”
Cữu cữu vỗ tay to: “Hay lắm! Có chí khí!”
17.
Ba tháng , bình định xong Cao Xương trở về.
Từ đó, bản đồ Đông Tây do Chu Gia quân tiếp nhận, mười ba quận biên cương chỉ biết tiết độ sứ biết hoàng đế.
Hoàng đế ở xa truyền thánh chỉ tới, để kinh cưới Trường Bình trưởng công chúa.
Xưa nay phò mã lãnh binh, hoàng đế cũng dám rõ là để giao binh quyền.
Ngày thánh chỉ đến, một kiếm bổ đôi thánh chỉ, lạnh về doanh trướng.
“Trung Dũng hầu kháng chỉ ?”
“Ta hỏi bệ hạ định làm gì?”
Trước mặt sứ thần, gằn, : “Bệ hạ tạo phản ?”
Theo đó còn mật thư của Bùi Ngọc.
Trong thư, nó nó chuẩn uống thuốc giả chết, để hoàng hậu và Thôi gia sắp xếp rời cung.
Khi đó tội giết “tỷ tỷ” của sẽ đổ lên đầu hoàng đế.
Sau khi Bùi Ngọc chạy trốn xong, tin quý phi chết truyền khắp Đại Hạ, rốt cuộc hoàng đế yên nữa.
Hắn biết rõ, bây giờ trong tay cầm trọng binh, hoạt động ở Tây Bắc nhiều năm, chỉ nắm biên cương trong tay mà một nửa số quận huyện bên ngoài đế kinh cũng đã mất khống chế .
Tên hoàng đế luôn thích chơi thuật cân bằng rốt cuộc cũng cúi đầu, thánh chỉ phong vương cùng Bùi Ngọc tới Lũng Tây.
Xa cách nhiều năm, và Bùi Ngọc gặp lần nữa.
Cũng may lần và gặp khi còn sống.
“Đại tỷ! Tỷ làm thật !”
Bùi Ngọc khen dứt miệng.
“Tỷ biết , kể từ khi tỷ lập chiến công, liên tiếp thắng trận, hoàng đế thấy cũng im miệng, ngày nào cũng hoành hành ở trong cung!”
“Đệ làm quý phi vui vẻ thật đấy, khi cung, trong cung đứa trẻ nào sinh nữa.”
Bùi Ngọc hổ : “Phải, lo lắng hoàng đế phát điên, nên đã giải quyết vấn đề từ gốc rễ, khiến cả đời cứng lên .”
Ta phun ngụm trà trong miệng ngoài.
Chẳng trách hoàng đế con, hóa là do Bùi Ngọc làm.
Hay lắm, quả nhiên nó nên cung làm quý phi, đúng là cung đấu thánh thể.
“Ta , quan hệ của và hoàng hậu hả?”
Mặt hoàng hậu đỏ lên.
“Dao Nương là một cô nương , tỷ tỷ, tỷ lên ngôi , nhớ ban hôn cho và Dao Nương.”
“Đệ cung mới biết, Dao Nương luôn thích thơ văn của . Đệ và nàng ở trong cung cầm sắt hòa minh, mới gặp mà như quen đã lâu.”
Ta cong môi lên.
Kiếp , tuy hoàng hậu đấu với nhiều năm, nhưng cô nương Thôi thị luôn quang minh lạc, cũng kính trọng nhân phẩm của nàng .
Thật ngờ Bùi Ngọc duyên phận với hoàng hậu như thế, cũng coi như chút chuyện mà hoàng đế làm .
Ta hỏi Bùi Ngọc dâng cho cha một nén nhang .
Bùi Ngọc ngập ngừng khổ : “Thôi , sợ sẽ nhịn mà đốt bài vị của ông .”
Ta và Bùi Ngọc .
Một lúc lâu , Bùi Ngọc than thở: “Nếu kiếp cũng kiêu dũng thiện chiến như tỷ tỷ thì cũng rơi kết cục như thế.”
Ta vỗ vai nó: “A Ngọc, ai cũng chí hướng riêng, đừng làm khó bản thân của hiện tại vì chuyện đã qua.”
“Kiếp và đều đã làm hết sức , cũng ?”
Ta và Bùi Ngọc đều cẩn thận, từng bại lộ chuyện trùng sinh.
Nhất là ở mặt chết.
Cái chết quá rõ ràng, lỡ khác cũng gặp kỳ ngộ , chịu thiệt sẽ là tỷ chúng .
Vẫn nên cẩn thận thì hơn.
18.
Khi thiên hạ đang nghi ngờ hoàng đế giết quý phi là để oai phủ đầu với , đột nhiên truyền tin ngoài.
Muội cùng cha khác mẹ của Trung Dũng vương một đứa con riêng, cha ruột là hoàng đế.
Ta hỏi Bùi Ngọc: “Không hoàng đế sinh ?”
Bùi Ngọc : “Con của Bùi Tố đúng là của hoàng đế, nhưng đã truyền tin hoàng đế sinh con khắp hoàng cung .”
Ta nhướng mày , cũng hiểu ý Bùi Ngọc.
Hoàng đế trời sinh đa nghi, nghi ngờ Bùi Tố cho chứ?
Nếu Bùi Tố đến nhờ , thay mận đổi đào, đứa bé của , sẽ làm gì chứ?
Đáng tiếc, đó là đứa con duy nhất của hoàng đế trong kiếp .
“Đi thôi A Ngọc, về kinh làm chủ cho của chúng .”
“Tỷ tỷ của làm quý phi chết ở trong cung, của sinh cho hoàng đế một đứa con, thiên hạ nhiều nữ tử như thế, hoàng đế cứ ức hiếp Bùi gia chứ?
Lần đế kinh.
Tướng ở bên ngoài, chiếu chỉ về kinh.
lúc ai dám cản kinh cả.
Ai cũng biết, một nửa giang sơn Đại Hạ bây giờ đều do Trung Dũng vương định đoạt, vị hoàng đế ở đế kinh chỉ để trang trí mà thôi.
Đế quốc mục nát sụp đổ .
…
Ngày về kinh, Bùi phủ thiết yến.
Kế mẫu và Bùi Tố đều chú ý làm lành.
Cha đã chết, Bùi Tố cung là hoàng hậu, một đứa con trai rõ cha, sống ở đế kinh khó khăn.
Người quen đều biết, và Bùi Tố thân thiết.
Nó lấy danh nghĩa của giao thiệp cũng nhạo.
Mấy năm qua Bùi Ngọc cần mẫn, tung tin tức , mẹ chết rõ ràng, là cha cố ý hại chết bà để cưới kế mẫu.
Nay thân với kế mẫu và kế cũng ai gì, chỉ là báo ứng.
“Ca ca, thật sự làm bất trung bất nghĩa ?”
Trên tiệc rượu, Bùi Tố bưng ly rượu lời khẩn thiết.
“Con của cũng là huyết mạch Bùi Thị, nó nhận tổ quy tông, lên làm hoàng đế, ca ca cũng hưởng vinh hoa phú quý vô tận.”
“Một bút hai chữ Bùi, cháu ruột làm hoàng đế, danh chính ngôn thuận, ?”
Ta suýt chút nữa bật .
“Bùi Tố, ai dạy ngươi lời thế?”
“Ta thấy ngươi đúng là ngu hết thuốc chữa , đứa con trai rõ cha của ngươi cũng xứng làm hoàng đế ?”
“ mà ngươi yên tâm , giữ mẹ con các ngươi còn tác dụng.”
“Bùi Ngọc!”
Sắc mặt Bùi Tố khó coi.
“Ngươi thật sự tạo phản ? Ngươi sợ cha ở cửu tuyền khó yên ?”
“Ngươi cưới đã sinh con, cha cũng bật xác, thể thấy cha rộng lượng, thể chứa ngươi đương nhiên cũng chứa .”
Ta đưa tay nhận lấy ly rượu trong tay Bùi Tố, lạnh, bóp miệng mẹ kế bên cạnh, đổ .
Bùi Tố ngăn cản nhưng một nữ tử yếu đuối như nó ngăn chứ?
Nó chỉ khó thể đau khổ kêu gào, nhào lên mẹ kế.
“Bùi Ngọc, ngươi giết mẹ!”
Ta gõ bàn, lạnh lùng gương mặt sợ hãi đến trắng bệch của mẹ kế.
“Rượu do ngươi bưng tới đó Bùi Tố.”
“Khủng khiếp thật, chẳng lẽ mẹ con các ngươi hạ thủ với ?”
“ là mệnh quan triều đình, ngươi biết hạ độc mệnh quan triều đình chịu tội gì ? Ngươi và tiểu súc sinh của ngươi cũng chẳng cần lên tiếng , tự nhiên sẽ tiễn các ngươi lên đường.”
Đã đến nước mà Bùi Tố còn hạ độc .
Hóa hoàng đế thích loại ngu xuẩn như thế .
Có lẽ chính là vật họp theo loài.
“Có biết tại hoàng đế để ngươi đối phó với , chính mặt ?”
“Bởi vì một mũi tên bắn trúng hai đích, ngươi tự cho rằng ngươi sinh con cho đã nở mày nở mặt lắm , ngươi nhận con của ngươi.”
Bùi Tố thành tiếng: “Không thể nào, nếu ngươi ngang ngược ngăn cản, đã cung từ lâu ?”
Ta : “Ngươi bịa chuyện tự lừa luôn đấy ? Lừa ca ca thì , đừng tin luôn đấy chứ?”
“Ban đầu tại thánh chỉ cung rơi xuống đầu Bùi Nhan, là do tỷ cầu xin ? Ngươi và hoàng đế là phế vật chỉ biết tránh phía bắn lén, quyền thế sợ trách nhiệm, đời làm gì chuyện như thế chứ.”
“Ngươi!”
Ta nhún vai.
“Ai nha, kìa, mẹ ngươi chết !”
Ta mẹ kế đau khổ giãy giụa, chậm rãi cong môi lên.
Bùi Tố còn sống trong trạch viện , cho rằng đối với chỉ là tỷ tranh đấu, hoàng đế làm chỗ dựa, cho một ly rượu độc là thể giải quyết .
hôm nay đóng vở kịch trưởng nữ để tang cho mẹ với bọn họ nữa.
“Bùi Tố, hại chết mẹ ruột, cảm giác thế nào?”
Bùi Tố đầu , ánh mắt đầy thù hận.
“Đừng hận , dù hận thì ngươi làm gì chứ?”