Không Có Lối Thoát - Chương 6
20.
Kiểu tình cảm và cách cư xử như thế thật sự quá méo mó.
Nghe xong những gì Trình Diệp , khỏi rùng .
Nếu cứ tiếp tục duy trì mối quan hệ , trừ khi Trình Diệp mắc chứng Stockholm, còn thì tình cảm chắc chắn sẽ bền vững.
Thực tế chứng minh, về Trình Diệp cũng cảm thấy đau khổ. Anh cảm thấy cách cư xử đúng, làm buồn.
mỗi lần hai suy nghĩ đó đấu tranh trong đầu , thì việc lời và làm vui vẻ luôn chiếm ưu thế.
Vì thế, dần dần, biến thành hình ảnh một vấn đề trong mắt lúc ban đầu, còn thực sự mẹ đưa đến bệnh viện gặp bác sĩ tâm lý.
Cuối cùng, chính là tháng , nhiều lần trị liệu tâm lý khi ở nước ngoài, Trình Diệp mới lấy hết can đảm đề nghị chuyện với . điều khiến ngờ là, ngay khi gặp , đã với rằng, đã từ bỏ công việc vì , và từ giờ sẽ nhiều thời gian hơn để ở bên .
Tình cảm ngột ngạt như khiến vô cùng đau khổ, nên tối hôm đó, nhân lúc uống rượu, cãi với .
Sau đó, gặp sự cố.
Anh hốt hoảng đưa bệnh viện, và khi xác nhận rằng , quyết định nhân cơ hội rời xa .
Chỉ là, bao lâu, nhận bản thân thể rời xa .
Vì , lén lút đến bệnh viện thăm , khi biết đã xuất viện, còn giúp trả thêm viện phí.
Rồi xuất hiện mặt .
Tuy nhiên, vẫn tin rằng thực sự mất trí nhớ.
Thay vì tin việc mất trí nhớ, chính xác là tin rằng chỉ quên bộ ký ức năm năm về , nhanh chóng trở là An Nhược vui vẻ như .
Chỉ còn , ảnh hưởng bởi , vẫn thường xuyên gặp bác sĩ tâm lý điều trị.
Vì thế, khi nhờ mẹ dọn sống trong nhà , luôn ngừng dò xét.
Sự dò xét đó, đến bây giờ vẫn thể dừng .
21.
Tôi thật sự đã tin những lời mà Trình Diệp đã .
Đặc biệt là khi rằng tính chiếm hữu mạnh đối với những gì đã xác định. Thói quen lẽ là do lúc sống trong trại trẻ mồ côi để .
Hồi nhỏ, sống trong một trại trẻ nhỏ, nhưng nhiều trẻ em ở đó. Hơn nữa, tỷ lệ nhận nuôi ở trại thấp, nhiều đứa trẻ đã lớn mà vẫn gia đình nào nhận nuôi.
Vì , ở trong một trại trẻ nhỏ nghèo, nhiều đứa trẻ lớn, mong sở hữu một món đồ thuộc về thật sự khó khăn.
Ăn uống lúc nào cũng thể giành phần đầu tiên, đến khi đến lượt , bất kể nồi bát còn cái gì, tiên nhanh chóng xúc miệng.
Những trò chơi cần nhiều cùng tham gia, chỉ khi khác chơi xong, chán chê , mới thể tham gia.
trại trẻ hạn, đồ chơi cũng ít ỏi, làm thể thật sự đến lượt ?
Đợi đến khi trời tối, đến giờ ăn, tất cả mọi đều đã giải tán, họ còn mang theo dây nhảy, bao cát mất.
Hoạt động mà thể tham gia từ đầu đến cuối, gì cả.
Cây bút chì dùng luôn chỉ còn một đoạn nhỏ đầu, sáp màu dùng để vẽ luôn là những màu khác thích, hoặc chỉ còn một mẩu nhỏ, bẩn cũ.
Sách luôn là những quyển tả tơi rách nát, vở cũng bao giờ dùng trang .
Chưa kể đến quần áo.
Mỗi khi ai đó quyên góp quần áo cho trại trẻ, chúng – những đứa bé nhất, ít yêu thương nhất, luôn một góc, mắt tròn xoe khác ồn ào chen chọn lấy những bộ mới và nhất.
Cuối cùng, chỉ còn những bộ đồ cũ mà họ đã lột là còn chừa chúng .
ngay cả những bộ đồ cũ đó, cũng tranh giành mới .
Dù là đồ cũ, vẫn sự khác biệt giữa mới cũ và cũ hơn.
Có lẽ từ lúc đó, đã bắt đầu khao khát một thứ gì đó thuộc về .
Ban đầu, chỉ một chiếc bút chì ai dùng, một bát cơm ai động đến, một sợi dây nhảy mà chơi đầu tiên, một cái cặp sách chỉ của riêng …
Về , bắt đầu khao khát một ngôi nhà của riêng .
Vì , khi thể con nhiều năm kết hôn, quyết định đến trại trẻ nhận nuôi một đứa trẻ, đã tập luyện lâu chiếc gương nứt trong nhà vệ sinh.
Sau đó, chủ động bước tới, nắm lấy tay phụ nữ đó.
Kể từ đó, đã cha mẹ của riêng , và một bạn hàng xóm nhỏ cùng tuổi, chính là Trình Diệp.
22.
tiếc rằng, rõ ràng cha nuôi của thích con gái.
Cha nuôi là một đàn ông theo chủ nghĩa gia trưởng điển hình. Sau khi kết hôn với mẹ năm sáu năm vẫn con, ông chịu khám, chỉ vô số lần cãi vã với mẹ , mới miễn cưỡng đồng ý nhận nuôi một đứa trẻ nhỏ tuổi.
đến ngày quyết định nhận nuôi, ông nữa, chỉ rằng để mẹ tự nhận một đứa về.
Và thế là, mẹ đã nhận về một cô con gái mà ông thích – chính là .
Khi mẹ đưa về nhà, cha nuôi đã phản đối kịch liệt, quát tháo yêu cầu mẹ đưa trở trại trẻ.
ngày hôm đó, mẹ can đảm.
Bà chắn , như một siêu nhân, cãi vã với cha nuôi vì tương lai của .
Cuối cùng, bà đã thành công giữ .
Về , mẹ dùng tiền lương của mua cho bút chì mới tinh, hộp bút mới, cặp sách mới, quần áo mới… Tất cả đều mới toanh và chỉ thuộc về .
Bà còn đưa ăn những món ngon mà từng ăn, cho mặc đồ đôi với bà, đưa công viên, khu vui chơi…
Trong suốt một thời gian dài, còn quá khát khao việc sở hữu những thứ chỉ thuộc về nữa.
đó, mẹ mất.
Những gì từng , một lần nữa biến mất khỏi cuộc đời .
Chỉ trong đầy một năm, cha nuôi của đã tìm một vợ mới. họ vẫn con, và cuộc sống của họ vẫn tiếp tục trôi qua một cách bình lặng như .
Trước đây, mẹ thường mỉm và trêu đùa rằng: “Nhóc con, con cũng cố gắng học giỏi như Tiểu Diệp nhà dì Trình nhé, cho mẹ rạng danh.” giờ đây, những lời đó đã biến thành những lời chì chiết đầy cay nghiệt của phụ nữ bàn ăn: “Đến thằng bé nhà bên cũng học giỏi hơn màu, chỉ biết làm mặt gia đình, ăn bao nhiêu cũng vô dụng!”
…
Dần dần, khao khát một thứ chỉ thuộc về riêng . Một thứ mà chỉ thể sở hữu.
Nếu ai đó rằng, họ sẽ thuộc về , lẽ thật sự sẽ trở thành một kẻ điên loạn mất.
23.
Hóa , những suy nghĩ nhỏ bé từng giấu kín, chôn vùi sâu thẳm trong lòng , cuối cùng cũng đã bùng nổ và sinh sôi. Và , đã áp đặt những suy nghĩ đó lên Trình Diệp.
Trình Diệp vẫn ôm thật chặt, khẽ cọ cọ cổ đầy yêu thương nhưng cũng xen lẫn chút sợ hãi. trong khoảnh khắc , bỗng cảm thấy: một Trình Diệp tâm ý chỉ thuộc về thật sự là điều tuyệt vời nhất thế gian.
Nhận suy nghĩ , vội vàng lắc đầu, cố gắng xua đuổi ý nghĩ đáng sợ đó khỏi đầu . khi khuôn mặt đang vùi bờ vai của , thể suy ngẫm.
Nếu tất cả những gì Trình Diệp đều là sự thật, thì chẳng tính mạng của trong tay ? Nếu một ngày nào đó, Trình Diệp tỉnh táo trở , còn ám ảnh bởi tình yêu mù quáng hội chứng Stockholm nữa, chẳng sẽ thể đưa ngục bất cứ lúc nào ?
Nghĩ đến đây, nuốt khan, cẩn thận hỏi :
“Trình Diệp, thật ? Anh dối em chứ?”
Câu hỏi dứt, gian dường như chìm sự im lặng đáng sợ.
Một lúc lâu , Trình Diệp mới từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ửng, khuôn mặt chút biểu cảm.
Tôi sợ đến mức thân run rẩy, định “Em tinanh , đừng như thế nữa” thì Trình Diệp đột nhiên lên tiếng:
“Anh sẽ cho Nhược Nhược xem bằng chứng.”
…
Trình Diệp lục một tài khoản chat ẩn từ điện thoại !
Là từ chính điện thoại của , một tài khoản mà còn biết nó tồn tại!
Khi Trình Diệp mở tài khoản đó, ngây , bất chấp mặt mũi mà chồm tới xem:
“Đây là cái gì?”
“Là bộ lịch sử trò chuyện của và Nhược Nhược trong suốt năm năm qua.”
Nói , Trình Diệp cũng lấy điện thoại của , từng chút một đối chiếu thời gian trò chuyện giữa hai máy cho đến khi khớp với lịch sử cùng một ngày.
“Trình Diệp của riêng Nhược Nhược: Hôm nay cũng đã lời Nhược Nhược thật ngoan.”
“Trình Diệp của riêng Nhược Nhược: Hôm nay học , đã học bốn tiết, chuyện với bất kỳ ai… Hình như càng yêu Nhược Nhược hơn một chút so với hôm qua.”
“Trình Diệp của riêng Nhược Nhược: Ngày mai thời gian về với Nhược Nhược , lần Nhược Nhược thể yêu lâu hơn một chút ?”
Cuối dòng còn một dấu ngoặc đơn, bên trong ghi: Mình đã mua thứ Nhược Nhược lần , đừng vui nữa nhé.
…
Tôi dần dần từng dòng tin nhắn, cảm thấy mặt nóng bừng lên vì hổ. Đến khi gặp những đoạn tin cần che mờ ngay lập tức, nhanh chóng bỏ qua, lo sợ làm tổn thương chính bản thân .
“Chúng thường… những thứ ?”
Lịch sử trò chuyện dường như điểm dừng, chịu nổi, ngẩng đầu lên khó khăn hỏi Trình Diệp.
“Ừ,” Trình Diệp gật đầu, “Nhược Nhược thích những lời .”
…
Thật thể tin , chẳng lẽ dù là trực tuyến ngoài đời, đều chơi trò chơi kỳ quái ?
“,”
Tôi cúi xuống , chỉ những đoạn tin nhắn bản thân đã trả lời điện thoại, “Hình như… tin nhắn của em … đến mức đó?”
Hai từ “biến thái” ở cuối, thực sự thể thốt .
đúng là tin nhắn bên phía ít kỳ lạ hơn hẳn, hầu hết chỉ là báo cáo xem đã làm gì trong ngày, chẳng gì hơn.
“Đó là vì, Nhược Nhược là dẫn dắt trong mối quan hệ của chúng .”
Trình Diệp ngẩng đầu lên, thẳng , chậm rãi từng chữ:
“Giống như việc Nhược Nhược chỉ sử dụng tài khoản ẩn để liên lạc với , và gọi đó là điều đặc biệt chỉ dành cho ; giống như suốt năm năm qua, chỉ từ nước ngoài về bên Nhược Nhược; giống như Nhược Nhược thể tùy ý làm mọi điều quá đáng với , nhưng vẫn thể rời xa Nhược Nhược.
“Nhược Nhược, em vẫn luôn là dẫn dắt trong mối quan hệ của chúng . Có em ở đây, sẽ mãi mãi là yếu thế.”
Giọng Trình Diệp nhẹ, từng lời đều chậm rãi. với , những lời đó nặng nề vô cùng, từng chữ, từng chữ khiến cúi đầu càng sâu hơn, hổ dằn vặt.
Trình Diệp vẫn dừng .
lúc sắp thể chịu nổi nữa, chạy phòng , mở vali, lấy một chồng vé máy bay, đặt chúng mặt và :
“Từ nước M đến thành phố C mất hai mươi sáu tiếng đồng hồ, tám mươi tư vé máy bay, hơn hai nghìn giờ bay…”
“Có thể ai cũng quyền từ chối , nhưng em, Nhược Nhược, em thì thể.
“Em thể.”