Lời Đồn Đại Giết Chết Ta - Chương 3
7.
Tiếng tuyệt đối do phát .
Chẳng lẽ đêm đại hôn, Thế tử gia cùng khác….
Ta đang miên mang suy nghĩ thì cửa mở , một làn gió lạnh thổi khiến khỏi co rụt trong chăn.
Nha tự giác lui , chỉ chừa một đối mặt với Ninh thế tử.
Ta cúi đầu ngượng ngùng gãi ngón tay.
Nếu như tối hôm qua động phòng như bình thường thì thôi , nhưng tối hôm qua hiểu đột nhiên hôn mê bất tỉnh.
Hiện giờ đôi còn là xa lạ nhưng đã thành thân!
Trên vẫn còn lạnh do phong tuyết, còn đến gần đã cảm thấy lạnh lẽo.
“Đến giờ kính trà thỉnh an phụ thân mẫu thân .”
Nghe , ngẩng đầu , chạm đôi mắt tràn đầy ý của Triệu Hoàn Cẩn.
Triệu Hoàn Cẩn đã ăn mặc chỉnh tề, một thân cẩm bào màu đen càng khiến quý phái lạ thường.
Khác với vẻ lạnh lùng sát phạt mà thấy đây. Hôm nay trông dịu dàng ấm áp, cho cảm giác như một quý công tử ôn hòa tao nhã như ngọc.
Ánh mắt của liếc xuống một cái, nhanh chóng xoay sang chỗ khác.
Chàng mất tự nhiên họ khan hai tiếng: “Bảo nha thay quần áo cho nàng.”
Nói xong xoay rời .
Ánh mắt cũng cúi đầu xuống, thấy mặt lập tức đỏ bừng lên.
Không biết nút áo ngủ lỏng rơi từ lúc nào, để lộ chiếc yếm uyên ương màu đỏ đậm bên trong.
Mãi cho đến khi trang điểm xong, mặt vẫn còn đỏ ửng.
Ta và Triệu Hoàn Cẩn cùng đến chỗ ở của cha mẹ chồng.
Trên đường , kìm bèn hỏi Triệu Hoàn Cẩn chuyện tối hôm qua.
Chàng bình tĩnh : “Đêm qua là nhị và vị hôn thê của ở sát vách.”
Ồ…… Thì là ——
Từ từ đã! Chàng ai?
Nhị và vị hôn thê của , chẳng là Triệu Ngọc Thịnh và Mộ Vân !
Nghe tin , cả kinh nên lời.
Mặc dù hai bọn họ đã đính hôn nhưng còn kết hôn mà. Sao bọn họ thể làm chuyện như ?
Sau đó nhanh chóng nhận điều gì , cho dù bọn họ sốt ruột đến mấy thì cũng thể đến cạnh phòng tân hôn của chúng làm việc đó chứ.
Hơn nữa, chuyện té xỉu là chuyện như thế nào?
Có thể là thấy trầm tư suy nghĩ, Triệu Hoàn Cẩn bèn cầm lấy tay của .
“Phu nhân, cẩn thận chân, chờ kính trà xong, sẽ giải thích cho nàng.”
Sau khi Triệu Hoàn Cẩn như , mới thôi miên man suy tư.
Kinh thành đều biết quan hệ giữa thế tử và Vương gia kém, Triệu Hoàn Cẩn dẫn kính trà cũng chỉ là làm theo lễ.
Ta thấy bất kỳ sự tôn trọng nào với phụ thân và kế mẫu.
Điều khá bất ngờ là vị mẹ chồng kế khác xa với trong tưởng tượng của .
Ta cho rằng thể làm Vương gia nhớ mãi quên nhiều năm nhất định là một dung mạo khuynh thành tuyệt sắc.
hôm nay thấy mới biết, tướng mạo của bà bình thường, thậm chí chỉ tương đương với ma ma làm việc nặng ở nhà thôi.
8.
Cha mẹ chồng cố ý khó xử, chỉ hai câu theo phép để chúng rời .
Trên đường trở về, một lòng một biết đêm qua đã xảy chuyện gì, cho nên cầm lấy tay Triệu Hoàn Cẩn, bước như bay.
Từ đầu đến cuối cũng chú ý thấy Triệu Hoàn Cẩn cong môi .
Sau khi về phòng ngủ và cho hạ nhân lui xuống hết, Triệu Hoàn Cẩn cà lơ phất phơ dựa giường.
Ta sốt ruột kéo ghế dựa mặt , lúc mới thừa nước đục thả câu.
“Tối hôm qua, phòng bỏ thuốc mê.”
Ta nhăn mày, quả nhiên đúng như suy nghĩ của .
Thấy như , Triệu Hoàn Cẩn đặt câu hỏi: “Nàng biết là ai làm ?”
Ta trả lời chắc nịch: “Là Mộ Vân.”
Triệu Hoàn Cẩn dậy, đột nhiên vươn tay nhéo mặt .
“Tiểu nương tử của cũng thật thông minh.”
Ta cứng đờ, động tác thật sự quá ngả ngớn……
Triệu Hoàn Cẩn phát hiện sợ ngây , bèn xoa xoa đầu .
“Là nàng bỏ thuốc, nhân lúc bên ngoài hạ nhân, nàng dẫn Triệu Ngọc Thịnh cũng trúng thuốc đến đây.”
Nghe xong những lời , lòng bàn tay của đã thấm một tầng mồ hôi lạnh.
Đều là nữ tử, khả năng Mộ Vân biết nếu hành động của nàng thành công, kết cục của sẽ là cái gì.
Con gái đã gả ngoài, cho dù phủ Thượng thư bảo vệ cũng cách nào.
Kết cục của chỉ chết, hơn nữa mãi mãi sẽ mang tiếng là đồ lẳng lơ.
“Đừng sợ, đã .”
Thấy sắc mặt trắng bệch, Triệu Hoàn Cẩn nhẹ giọng an ủi.
Triệu Hoàn Cẩn biết, chỉ sợ, mà còn hận nữa.
Kiếp nàng hại đến chết, sống kiếp , cũng chỉ tự bảo vệ , vẫn trả thù.
nàng ủ mưu hại , nàng thể ác độc như ?
“Mộ Vân gả cho Triệu Ngọc Thịnh, cũng biết là ai nghĩ biện pháp đổi hôn cho nàng . Nàng đã để nàng và Triệu Ngọc Thịnh…… Sau đó cũng bỏ thuốc cho , cho rằng khi gạo nấu thành cơm, và nàng chỉ thể nhắm mắt chấp nhận.”
Ta ngẩng đầu : “Vậy cuối cùng thì ?”
Sắc mặt của Triệu Hoàn Cẩn mất tự nhiên: “Đương nhiên cuối cùng mọi chuyện đều giải quyết thỏa, coi như là nhị và động phòng ——”
Ta ngắt lời : “Chàng bỏ thuốc, cuối cùng giải quyết thế nào?”
Triệu Hoàn Cẩn chằm chằm, vành tai đỏ lên, nhất thời biết gì.
Thật lâu , bất đắc dĩ thở dài.
“Phu nhân, hôm qua nàng ngủ say như heo nhỏ, nàng xem thể làm gì bây giờ?”
Không bao lâu liền hối hận vì bản thân hỏi câu .
Cuối cùng thuốc hôm qua vẫn do giải.
Ban ngày ban mặt, làn da trắng nõn của đỏ bừng như trứng tôm.
Từng cơn sóng nhiệt ập đến.
Lần thật sự nên lo lắng biết đám nha xa .
9.
Chuyện cẩu thả của Mộ Vân và Triệu Ngọc Thịnh ngày cũng truyền bên ngoài.
Theo lời của Triệu Hoàn Cẩn, trời còn sáng đã gọi đưa Mộ Vân về phủ Thừa tướng. Để giữ thanh danh cho con gái nhà , đương nhiên phủ Thừa tướng sẽ ồn ào.
Còn về phần Triệu Ngọc Thịnh, lúc mang về còn tỉnh, cũng biết biết một đêm xuân tiêu với là vị hôn thê của nữa.
Ngoài trừ ngày lạy mặt* , Triệu Hoàn Cẩn giống như thực tủy biết vị , cứ lôi kéo ở trong phòng .
*Ba ngày khi hôn lễ, tân lang sẽ đưa tân nương trở về nhà bố mẹ đẻ, nghi lễ gọi là mặt.
Không biết vì , cứ cảm thấy trong mắt của Triệu Hoàn Cẩn niềm vui sướng mất mà tìm .
Nửa tháng là hôn lễ của Triệu Ngọc Thịnh, chúng cũng thể khỏi nhà.
Ta và Triệu Hoàn Cẩn đều đón dâu mà ở trong nhà chờ.
giờ lành đã đến, nhưng đội ngũ đón dâu vẫn chậm chạp đến.
Gã sai vặt vội vàng tới báo, biết cái gì mà làm mặt của Vương gia lập tức trầm xuống.
Triệu Hoàn Cẩn thấy phụ thân nhà như , nhếch miệng : “Xem vị của chúng còn ít niềm vui bất ngờ .”
Ta trừng một cái.
Ở chung với Triệu Hoàn Cẩn mấy ngày nay, đã rõ tính tình của .
Cái gì mà tướng quân mặt lạnh gần nữ sắc chứ, những tin đồn đó đều sai cả.
Triệu Hoàn Cẩn thích thích , cũng thích nữ sắc.
Đội ngũ đón dâu muộn chừng nửa canh giờ mới trở về Vương phủ.
Không biết đã xảy cái gì, mặt của Triệu Ngọc Thịnh tối đen như mực,cổ áo hỉ phục chỉnh tề cho lắm.
Mộ Vân hỉ bà đỡ , bước chân loạng choạng, thỉnh thoảng thấy tiếng thút thít tấm khăn voan.
Sắc mặt của cha mẹ chồng và tân lang trông giống như đang làm hỉ sự, ngược giống đang làm tang lễ hơn.
Khách khứa thấy cũng trêu chọc đùa, tân lang tân nương bái đường uống ly rượu mừng xong đều rời .
Triệu Hoàn Cẩn biết tò mò, cố ý phái ngoài hỏi thăm một vòng.
Thì là Triệu Ngọc Thịnh mới đón Mộ Vân từ phủ Thừa tướng liền gặp Tạ tiểu Hầu gia chặn đường.
Tạ tiểu Hầu gia cũng tới để cướp tân nương, chỉ dẫn theo một đám ăn chơi trác táng bao vây Triệu Ngọc Thịnh.
Hắn nắm lấy cổ áo của Triệu Ngọc Thịnh, cái gì mà nếu đối xử với Mộ Vân, sẽ cho Triệu Ngọc Thịnh biết tay.
Còn Mộ Vân thì tự xốc khăn voan, mở cửa kiệu ngoài.
Gương mặt như hoa lê đái vũ.
Triệu Ngọc Thịnh tái cả mặt, nhưng tình thế bức bách, chỉ thể nhịn xuống.
Đêm đó, Triệu Ngọc Thịnh bước một bước phòng tân hôn mà ngủ ở Lầu Nghênh Xuân.
Trùng hợp chính là Triệu Ngọc Thịnh ngủ trong phòng vị mỹ nhân đã đuổi theo Mộ Vân để đòi nợ.
Thậm chí còn ở Lầu Nghênh Xuân buông lời, nhất tài nữ bằng một kỹ nữ.