Lương Duyên Muộn Màng - Chương 3
8.
Dưới sự sắp xếp của , Lan Hương đưa trốn tấm bình phong.
Nàng đơn thuần và thông minh, dù hiểu vì sắp đặt như , nhưng vẫn ngoan ngoãn theo.
Sau khi Lan Hương đã trốn kỹ, mới cho phép Hứa Chương phòng.
Hắn bước đã chỉ tay mà mắng:
“Du Oanh, ngươi ghen tuông ác độc, chuyện gì cứ nhằm mà làm! Vô duyên vô cớ bắt Lan Hương , ngươi còn vương pháp ?”
Phía bình phong lập tức vang lên tiếng động.
Đó là Lan Hương nóng lòng ngoài giải thích.
Hứa Chương liền cảnh giác, như chim sợ ná:
“Ai ở đó?”
May mà Nghênh Xuân, nàng nhẹ nhàng an ủi Lan Hương, đó bước từ bình phong, một lời giải thích rõ ràng về tiếng động nãy.
Thấy là Nghênh Xuân, Hứa Chương thở phào nhẹ nhõm, xoay mũi nhọn về phía :
“Ta biết ngươi nhằm . Chỉ cần thả Lan Hương, ngươi điều kiện gì cứ .”
Ta bật khẩy: “Ngươi thật sự quan tâm Lan Hương đến ?”
Hứa Chương hùng hồn đáp: “Lan Hương là tình yêu cả đời của ! Ngươi dù cố gắng thế nào cũng thể vượt qua vị trí của nàng trong lòng .”
Ta càng lớn hơn: “Ba ngày đã đưa nàng về phủ tướng quân. Nếu ngươi thật sự yêu nàng, bây giờ mới phát hiện?”
Mặt Hứa Chương lập tức đỏ bừng, lắp bắp mãi mới thốt một câu:
“Ta… đã tìm nàng ba ngày .”
Nhìn bộ dạng chột đầy bối rối của , càng thấy nực .
“Ồ, một nữ tử yếu đuối như nàng, thù oán với ai, ở nhà , cũng về nhà mẹ đẻ. Ngươi tìm ba ngày mới nghi ngờ đến ?”
Hắn còn lời nào để , khuôn mặt đỏ bừng, tay chỉ .
“Ngươi cố ý hại Hương nhi!”
Thấy bắt đầu kích động, chậm rãi cầm lấy thanh đoản kiếm bàn, rút khỏi vỏ. Ánh thép lạnh lẽo lóe lên trong gian.
Hứa Chương lập tức câm lặng.
Ta mới chậm rãi :
“Không giấu gì ngươi, Hương nhi của ngươi suýt nữa thì chết bệnh. Ta tốn ít bạc mới cứu nàng.
“Hứa Chương, cho ngươi hai lựa chọn:
“Thứ nhất, ngươi đưa nàng , từ nay sẽ nhúng tay chuyện của hai . Với thân thể của nàng, nhiều nhất cũng chỉ sống thêm ba, năm năm.
“Thứ hai, sẽ mời danh y, dùng thần dược chữa khỏi căn bệnh bẩm sinh của nàng. ngươi ký giấy hòa ly, tiếp tục làm phu thê với nàng.”
“Ngươi tự chọn .”
Ta đành lòng để Lan Hương tiếp tục chịu khổ tay kẻ tồi tệ , xem , luôn miệng yêu Lan Hương, trong tình cảnh tính mạng nàng nguy kịch, sẽ chọn hy sinh bản thân hy sinh nàng.
Không ngờ, nghĩ lựa chọn thứ ba.
Hắn ngẩn một lúc, chằm chằm.
Không biết nghĩ đến điều gì, ánh mắt bỗng sáng lên. Thần sắc vốn ủ rũ bỗng trở nên phấn chấn, trong ánh mắt còn lộ vài phần đắc ý.
“Du Oanh, hiểu ! Ngươi đang thử lòng ?
“Ngươi ép hòa ly với Hương nhi chẳng qua vì ghen tỵ nàng làm chính thê của ! Từ đầu đến cuối, trong lòng ngươi vẫn quên .”
Khóe môi giật giật, bàn tay siết chặt chuôi đoản kiếm.
Hắn nhận , vẫn đắc ý tiếp tục :
“Ta bỏ Hương nhi, cùng ngươi thành thân, như ? Nếu ngươi chấp nhận nàng, cứ sớm. Ta nạp nữa, vẫn như đây, nuôi nàng làm bên ngoài, ?”
Ta thật gõ mở đầu , xem bên trong rốt cuộc chứa những gì!
Còn kịp động thủ, Lan Hương đã tức giận đến mức lao thẳng từ bình phong.
Dù Lan Hương trông yếu ớt, nhưng sức tay nhỏ. Nàng lao tới, vung mạnh một cái tát mặt Hứa Chương.
“Chát!”
Tiếng tát vang dội, đến cũng rõ ràng.
Lan Hương giận dữ hét lên, giọng khản cả cổ:
“Ta cũng là nữ tử nhà lành, ngươi bỏ để nuôi bên ngoài làm ngoại thất? Hứa Chương, ngươi thật quá đáng!”
Hứa Chương ôm lấy mặt, vẻ mặt ngơ ngác nên lời.
Ta thầm, hiệu cho Nghênh Xuân kéo Lan Hương một bên.
Hiện tại đã khác với kiếp .
Kiếp , sức khỏe của Lan Hương kém hơn nhiều, bỏ bê đến tuổi trung niên, lòng nhiệt huyết sớm đã nguội lạnh, đành chấp nhận Hứa Chương nuôi làm phòng ngoài mà sống mơ màng qua ngày.
bây giờ, thân thể nàng đã lên, tuổi còn trẻ, dù ở phủ tướng quân làm việc tự lập, đều tương lai tươi sáng. Sao nàng thể cam tâm làm một phòng ngoài khinh thường?
Lan Hương sang , :
“Du tiểu thư, hòa ly với !”
Ta mỉm gật đầu:
“Được, sẽ giúp ngươi.”
“Hứa Du Oanh!”
Hứa Chương tức đến nhảy dựng lên:
“Ngươi gả cho thì thôi, còn phá hoại công danh, hủy hôn ước của , ngươi còn làm gì nữa?”
Muốn làm gì nữa ?
Đương nhiên là chết.
Hắn bất tài, nhưng tự đại nực , cứ ngỡ đường quan lộ kiếp của là do bản thân tạo .
Không sự giúp đỡ từ gia đình , chẳng là gì cả!
Vì tiền đồ của , chọn , nhưng vì sự nhu nhược của bản thân mà đổ mọi tội của cái chết Lan Hương lên đầu .
Kết tóc mười mấy năm, chút lưu tình mà giết .
Từng việc, từng chuyện, nghĩ ghi hận ?
9.
Ta sai đuổi thẳng Hứa Chương khỏi phủ.
Việc hòa ly, đích thân tới quan phủ giúp Lan Hương trình bày.
Chỉ trong vài ngày, khế ước hòa ly đã ký, Lan Hương chính thức tự do.
Nàng ở phủ tướng quân, làm tú nương.
Lan Hương là một tinh ý và thông minh, trong lòng nghi ngờ mối quan hệ giữa và Hứa Chương, nhưng biết điều, hỏi han nhiều.
Rất nhanh, ngày mùng 10 đã tới.
Đội sính lễ gồm tám mươi tám rương, xếp thành hàng dài, diễu qua phố lớn Trường An.
Ta khoác lên bộ áo cưới làm từ Tô Cẩm, cả đỏ rực như lửa, dung nhan kiều diễm, vẻ vang gả phủ Đoan Mộc Minh Tông.
Đi theo làm của hồi môn, ngoài các nha và hầu thân cận, còn cả quản gia và Lan Hương.
Cuộc hôn sự , thanh thế rầm rộ, trở thành đối tượng khiến mọi trong kinh thành ngưỡng mộ.
Đêm động phòng hoa chúc, chờ mãi, cuối cùng cũng đợi Đoan Mộc Minh Tông.
Hắn mặc hỷ phục, càng tôn thêm vẻ tuấn tú với đôi lông mày kiếm và ánh mắt sáng như , trông đặc biệt nổi bật.
Người thoang thoảng mùi rượu, bước chân chút loạng choạng.
Ban đầu hài lòng, nhưng nghĩ , hôm nay khách khứa đông đúc, phần lớn đều là luyện võ, chuốc say đến bất tỉnh đã là may .
Ta bước tới, giúp cởi áo, lau mặt, đó rót rượu hợp cẩn.
“Phu quân, uống xong rượu giao bôi, chúng …”
Lời còn dứt, đã đổ gục xuống giường.
Ta: “…”
“Đồ chết tiệt!”
Ta nhẹ nhàng đấm một cái, tự cởi hỷ phục, leo lên giường ngủ.
kịp chợp mắt, bất ngờ thì thầm một câu:
“Vì nàng thích …”
Trái tim như nhảy lên tận cổ.
Tên , chẳng lẽ cũng ý trung nhân ?
Kiếp chỉ nhớ cô độc cả đời, nhưng quên hỏi ai trong lòng .
“Đoan Mộc Minh Tông!” Ta đẩy . “Ngươi thích ai?”
Hắn trở , một cánh tay vòng qua ôm chặt lấy , đó ngáy to như sấm.
Sức lực của nam nhân quá lớn, đẩy nổi, chỉ đành bất lực từ bỏ.
Nằm một hồi, cơn buồn ngủ kéo đến, đêm động phòng hoa chúc của cứ thế trôi qua trong giấc ngủ.
10.
Hôm , trời sáng, Đoan Mộc Minh Tông đã dậy luyện võ.
Khi tỉnh , đã lên triều.
Sau đó, bà bà sai gọi qua để trò chuyện, tiện thể giao quyền quản gia cho .
So với kiếp , bà bà hơn mẫu thân của Hứa Chương biết bao nhiêu lần.
Kiếp , khi gả cho Hứa Chương, dùng của hồi môn để bù đắp chi tiêu trong nhà, nhưng vẫn luôn bà bà chê bai thậm tệ, bảo thô lỗ xứng với đứa con trai “tài hoa ngất trời” của bà.
Còn bây giờ, bà bà chỉ quan tâm đã ăn no , uống đủ , nghỉ ngơi . Nếu quản gia quá mệt, thể tìm thân tín chia sẻ, hoặc giao hết cũng , chỉ cần vui vẻ là .
Duy nhất một điều bà kỳ vọng, đó là mong sớm sinh con nối dõi.
Ta khổ đáp ứng.
sinh con nối dõi cần cả hai cùng nỗ lực, mà đêm qua, Đoan Mộc Minh Tông căn bản còn chạm !
Qua từng ngày, Đoan Mộc Minh Tông dường như cố tình tránh mặt .
Ta mang trà đến thư phòng, liền luyện võ.
Ta thức đợi trong phòng ngủ, ở thư phòng sách suốt cả đêm.
Ta cố ý chặn cổng lớn phủ, lập tức đầu trèo tường .
Thái độ lẩn tránh , thật quá rõ ràng!
Kiếp , những năm tháng làm vợ Hứa Chương, lạnh nhạt đã đành. Sao đến lượt Đoan Mộc Minh Tông, vẫn như ?
Cơn giận bùng lên, xách theo cây gậy sói mang đến làm của hồi môn, định tìm để hỏi rõ.
Sống thì cùng sống, sống thì hòa ly!
Vừa bước khỏi cửa, thấy Lan Hương bước nhanh về phía cổng .
Dù theo đến đây, Lan Hương vẫn là tự do, nhà riêng của . Theo thời gian, nàng đáng lẽ đã xong việc và về nhà từ lâu. Tại giờ vẫn rời ?
Ta lập tức quên luôn chuyện của , lặng lẽ theo nàng.
11.
Cách một cánh cổng , thấy tiếng Lan Hương.