Giới thiệu truyện
Nghìn Năm Sau, Ta Tự Khảo Cổ Bản Thân Mình
Ta là Hoàng thượng yêu mười năm, là quý phi sủng ái nhất hậu cung.
Ngày chết vì bệnh, nhắm mắt trong lồng ngực đầy nước mắt của , một giấc chiêm bao kéo dài ngàn năm.
“Kẹt…” Ta tiếng mở quan tài đánh thức.
Ngủ một giấc thật dài… Hồn phách mở mắt, đối mặt với một khuôn mặt quen thuộc.
Hóa luân hồi chuyển thế, Hoàng đế làm nhà khảo cổ học ?
“Giáo sư Tần, hình như trong quan tài một cái nhẫn!”
Học sinh bên cạnh hô to gọi nhỏ, mang theo bao tay trắng, cẩn thận chu đáo.
Đồ đần! Đó là đồ tặng đó, nhất nên nhận cho !
Nhắc nhở thân thiện: Nữ chính là xưa, xưng hô và cách nhận phần đầu sẽ giống như cổ đại cho đến khi thật sự xuất hiện ở hiện đại