Ngôn Linh Sư: Livestream Phán Quyết - Chương 4
Nhìn căn biệt thự lớn mặt, giả vờ ngạc nhiên, nhưng trong lòng chẳng chút gợn sóng.
“Anh Xuyên, thì là con nhà giàu !”
Tần Xuyên ngại ngùng gãi đầu: “Đây đều là tiền của cha mẹ , liên quan gì đến cả. Anh vẫn thích làm những việc hơn.”
Gia đình họ Tần là doanh nhân từ thiện nổi tiếng, đầu trong vùng, tiếng là gia đình gương mẫu.
Vừa cửa, đã thấy tiếng mẹ Tần trách mắng: “Tôi đã , hôm nay Tần Xuyên dẫn bạn gái về nhà, bảo ông về sớm một chút, tại bây giờ mới về? Lại tìm con hồ ly tinh của ông ?”
Cha Tần cũng vui đáp trả: “Bà nhiều chuyện quá đấy! Bà mãn kinh ? Tôi về đây, bà còn bất mãn gì nữa?”
Hai họ cứ cãi qua cãi , khiến Tần Xuyên vô cùng lúng túng. Tôi làm như tò mò hỏi: “Không mạng cha mẹ yêu thương , cùng gây dựng sự nghiệp, là cặp vợ chồng mẫu mực trong giới kinh doanh ?”
Chúng bước , cha mẹ Tần lập tức im lặng. Đặc biệt là cha Tần, ông mỉm thân thiện với : “Cô Trần Hoa, cô chính là ‘cá chép may mắn’ nổi tiếng mạng?”
Thì danh tiếng của đã truyền xa đến .
Bữa cơm diễn vui vẻ, chỉ điều, trong lúc ăn, cha Tần ngừng dò xét khả năng của , lời còn mang chút cảnh giác. Điều khiến mẹ Tần khó chịu: “Nhà họ Trương ba đều chết cả , đó chính là nhân quả. Chuyện mười năm ông…”
“Đủ !” Cha Tần đột ngột đập bàn, hất bát đũa bỏ .
Tần Xuyên cũng nổi giận, kéo về phòng khách, xin , bảo cha mẹ vốn như , cãi , dặn đừng để ý. Chuyện đính hôn, ngày mai sẽ .
Sau khi thấy ngủ, mới rời .
Cửa phòng khép , liền mở mắt, khóa cửa từ bên trong, cầm điện thoại lên và bật livestream.
Thời gian đã muộn, số xem trực tuyến nhiều như . Chính vì , lập tức chú ý đến mà đang chờ đợi.
12
Phần mềm tự động dò tìm địa chỉ IP điện thoại nhắc rằng, kết nối đầu tiên đang ở biệt thự nhà họ Tần. Người đó dùng một cái tên ẩn danh số, đã biết là tài khoản mới. Hắn cố ý hạ thấp giọng, âm thanh khàn khàn, thẳng vấn đề: “Streamer, ước nguyện.”
Tôi cũng hạ thấp giọng đáp: “Xin , đây là phòng phát trực tiếp tâm sự tình cảm, chuyên lắng câu chuyện và giải tỏa tâm tư, nhận ước nguyện nhé.”
Ít nhất thì, bề ngoài là như .
Người đàn ông im lặng một lúc, tiếp: “Được, tâm sự với cô.”
“Tôi sinh ở nông thôn, bằng năng lực của mà cưới tiểu thư nhà giàu thành phố lớn, coi như ở rể nhà vợ. ban đầu, thực sự vì tình yêu, chúng cũng hạnh phúc. Sau khi bố vợ qua đời, tiếp quản công ty gia đình, làm trâu làm ngựa, đã trả hết mọi ân tình. Thời gian trôi qua, làm ăn ngày càng lớn, cám dỗ cũng càng nhiều, thủ đoạn của cũng càng thêm quyết liệt.”
“Thương trường mà, khó tránh khỏi chút chuyện bẩn thỉu, gì lạ. vấn đề là, vợ biết hết mọi bí mật của . Trước đây thấy cả, nhưng bây giờ đã là kẻ máu mặt, mà cô cứ nhắc mãi mấy chuyện cũ, bảo đừng lệch đường. Hôm nào tiệc tùng, chỉ vì uống vài ly với phụ nữ khác mà cô liền làm ầm ĩ lên. Cô còn tự nhận là vợ chính thức, là đã cùng qua những ngày khó khăn, ép lương tâm. Cô còn đe dọa, nếu cứ tiếp tục như thì sẽ phanh phui hết những chuyện đã làm.”
“Cô xem đúng , thương trường, xã giao chẳng là chuyện bình thường ? Làm chuyện lớn thì thể câu nệ tiểu tiết.”
“Trước đây cô là tiểu thư dịu dàng xinh , nhưng bây giờ thì ? Cả ngày chịu trang điểm, chỉ biết chửi rủa, đe dọa và sỉ nhục . Con trai đưa bạn gái về nhà, cô cũng làm mất mặt mặt họ.”
“Tôi căm ghét con hiện tại của cô .”
Tôi kiên nhẫn lắng đến khi xong mới nhẹ nhàng hỏi: “Vậy, hy vọng vợ trở thành cô gái trẻ trung dịu dàng năm xưa ?”
Người đàn ông khẽ, giọng trầm thấp phát một âm thanh lạnh lẽo đầy hiểm độc: “Không, hy vọng cô chết một cách bất ngờ, bộ gia sản sẽ thuộc về . Không còn ai thể quản thúc đe dọa nữa.”
Thấy , khi một đàn ông thật sự độc ác, sẽ nghĩ đến chuyện ly hôn để chia tài sản với bạn .
Khán giả trong phòng phát trực tiếp lập tức dậy sóng:
[Đừng làm , streamer, hành động của cô ngày càng tiếp tay cho kẻ ác .]
[Streamer đạo đức, nếu cô đồng ý với , sẽ báo cáo để cô khóa kênh!]
để tâm đến những lời đe dọa .
Dù là “Như Đi Trên Băng Mỏng” Trần Gia Bảo, hoặc là ba nhà họ Trương, và cả đàn ông .
Từ đến nay, hề tìm đến bọn họ xúi giục họ. Là do họ tự nguyện tìm đến , thì gì chứ?
Huống hồ, chỉ còn thiếu nữa thôi, kế hoạch của sẽ thành. Tôi thể mềm lòng.
Nghĩ đến đây, mỉm , gật đầu, chuẩn câu “Chúc như ý nguyện” thì cửa phòng đột nhiên đạp mở.
Tôi và Tần Xuyên .
Anh sốt ruột mở miệng, ngăn cản : “Hoa Hoa, xin em, đừng làm !”
Tôi mỉm , nhưng vẫn từng chữ từng chữ câu đó: “Chúc như ý nguyện.”
Người đàn ông ở đầu dây bên dường như trời ban cho một món quà lớn, vội vàng cúp máy.
Chỉ còn và Tần Xuyên bốn mắt .
Anh đầy đau khổ: “Em căn bản vì đính hôn với , em chỉ đang lợi dụng để tiếp cận nhà họ Tần.”
Tôi bình thản bước đến mặt , đưa bàn tay thon dài lục tìm quanh đùi .
Anh định ngăn cản bàn tay làm loạn của , nhưng phản tay bẻ . Đường đường là một đàn ông cao lớn, mà thể cử động.
Anh chỉ thể trợn mắt lấy một chiếc bút ghi âm từ trong túi quần của . Tôi giơ chiếc bút ghi âm lên mặt , chế giễu: “Cũng như cả thôi. Anh chẳng cũng đang giả vờ sa thải, diễn một màn khổ nhục kế để lấy lòng tin của , moi móc sự thật ?”
Thực , đã biết từ lâu, cái gọi là tráo đổi bút ghi âm chỉ là một màn kịch do Tần Xuyên và viên cảnh sát trung niên diễn .
Tôi ném bút ghi âm xuống đất, chân trần bước đến cửa sổ, ánh trăng tròn bên ngoài, chìm ký ức xa xôi.
“Tần Xuyên, biết ? Nếu vì chuyện xảy mười năm , thì hôm nay đáng lẽ là ngày đoàn tụ cùng gia đình.”
Cả căn biệt thự chìm tĩnh lặng, chỉ còn giọng chậm rãi của : “Anh biết bí mật của phòng livestream ? Bây giờ, sẽ cho biết.”
Thực , họ của là Trần, mà là Sấm. Tôi tên là Sấm Hoa, chính là “nhất ngôn thành sấm” (lời thành sự thật).
Dòng họ chúng sinh đã là Ngôn Linh Sư (bậc thầy ngôn ngữ linh nghiệm), gì cũng thể trở thành hiện thực. Dĩ nhiên, điều ước càng lớn, sự phản phệ càng nặng nề, vì thế gia tộc luôn ẩn cư trong vùng núi sâu Thập Vạn Đại Sơn ở Quan Châu, ít khi giao thiệp với ngoài.
Nếu nhu cầu, chúng chỉ đến tiệm tạp hóa của làng họ Trần để lặng lẽ trao đổi và mua đồ. Nhiều năm qua vẫn .
Tôi lớn hơn Trần Chiêu Đệ ba tuổi. Lúc nhỏ, khi theo cha đến làng họ Trần mua vật phẩm, đã gặp cô . Khi , bảy tuổi, còn cô bốn tuổi. Cô mặc quần áo rách nát, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì lạnh, giữa mùa đông rét mướt vẫn giặt đồ cho gia đình.
Tôi giúp cô , nhưng cha với : “Mỗi đều số mệnh riêng, chúng thể tùy tiện can thiệp nhân quả của khác.”
Nếu thương hại, chỉ thể âm thầm cho cô chút tiền của.