Nhân Quả Duyên Hành - Chương 3
13.
Đôi mắt của khẽ động, đám liền mất khống chế về phía Chu Nghi.
Biểu cảm mặt Chu Nghi mắt thường cũng thể thấy đang kích động.
“Mấy…… mấy làm gì? Đồng Lan ở bên , là Chu Nghi!”
Chu Nghi chậm rãi lui về phía , trong khe hở cô thấy đồng tử của , lập tức ngã đất.
“Đồng Lan, mày rốt cuộc là thứ gì! Tao sẽ tha cho mày, tao tuyệt đối sẽ bỏ qua cho mày!”
giọng của cô đã chặn , biết là ai nhét quần áo miệng cô .
Chúng đối xử với Chu Nghi như khi thường đối với . Bất cứ khi nào cô cố gắng chống cự, thì chúng sẽ tát mạnh mặt cô .
Khiến cô còn sức lực nữa. Chu Nghi sợ hãi , miệng phát âm thanh “a a”. Chắc là đang cầu xin tha thứ.
Đồng Lan đã từng cầu xin cô như , cầu xin Chu Nghi buông tha cô .
Chu Nghi tay càng ác độc, một đá một đá bụng của cô .
Bởi vì cùng là nữ sinh, cho nên cô biết như thế nào mới là tàn nhẫn nhất.
Lúc lời của cô như ác ma thì thầm: “Đồng Lan , mày cảm ơn tao đó, như mày mới mang thai.”
Vì , bên ngoài vòng tròn và với Chu Nghi: “Chu Nghi, bụng, vì sẽ đánh cô video.”
“Những đều là cô mang đến, liên quan gì đến nha.”
Tôi giơ hai tay lên tỏ vẻ vô tội, nháy mắt mấy cái với cô . Tôi những nở nụ ghê tởm tới gần cô , Kỷ Bắc nắm lấy tóc Chu Nghi đổ bột trắng mặt cô .
Chu Nghi chảy nước mắt, nhưng trong mắt vẫn là oán hận.
Chuyện kế tiếp xem, cô tự làm tự chịu mà thôi. Không báo thù, chỉ là tới lúc.
14.
Ngày hôm , cũng tin tức gì lớn truyền . Chu Nghi xin nghỉ.
Hơn nữa, bọn họ Kỷ Bắc cũng xin nghỉ hai tuần. Không những kẻ đáng ghét, cuộc sống của Đồng Lan hình như là thay đổi khá hơn chút ít.
Trở nên bình thường, giống như học sinh trung học bình thường. đây đối với Đồng Lan mà thể đã là hạnh phúc lớn nhất .
Cuộc thi cấp ba đối với hồ ly thông minh mà tính là gì. Vì , đã nộp bài khi hết thời gian.
Sau khi thi xong, chủ nhiệm lớp còn đặc biệt châm chọc .
“Có vài bạn học học , mà thái độ cũng . Trong nhà đã nghèo thành như mà còn chịu cố gắng, cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện đường tắt.”
“Cô cho các em biết thi đại học mới là đường duy nhất, cô hi vọng tất cả mọi đều hiểu điều .”
Chủ nhiệm lớp hình như đã nắm cơ hội báo thù vì lúc tôn trọng cô .
Cũng chỉ thiếu một bước cái tên “Đồng Lan” thôi. Khi nghèo, ngoại hình quá chính là gánh nặng.
hiểu tại con ghen tị nhiều như . Ghen tị, một khi đã nảy mầm thì sẽ khiến con làm chuyện càng ác độc và trái với nhân tính hơn.
Sau đó, sẽ hỏi ngược : “Vì cái gì khác chỉ nhắm cô mà nhắm khác, nhất định là do cô thế thế nọ mới dẫn đến kết cục .”
Nạn nhân biến thành kẻ tội. Thật là buồn .
15.
Đến thứ bảy, bốn giờ chiều Trương Lệ đã ở cửa nhà chờ .
Cậu kéo cánh tay : “Chú Ngụy bảo làm thêm. Cậu biết , việc làm ăn ở quán bar cũng kém nhiều.”
“Chú Ngụy , chỉ cần làm, sẽ chia cho 50% hoa hồng.”
Quán bar ngõ, thầy Vu cũng hẹn ở đó. Tôi gật đầu: “Được .”
Đến quán bar, ông chủ Ngụy vô cùng nhiệt tình đón .
“Lan Lan, cháu thể tới chú thấy vui, ngày đó……”
Trương Lệ với ông chủ Ngụy: “Chú Ngụy, Lan Lan ngày đó khi ngã, chuyện gì cũng nhớ nổi.”
Chú Ngụy ngẩn , mới tiếp: “Đứa nhỏ đáng thương.”
Nói xong ông xoay mở ngăn kéo , cầm một sấp tiền mặt nhét cho : “Đứa nhỏ , cầm lấy tiền , trợ cấp cho gia đình một chút.”
Tôi , nhận lấy tiền mặt, ngọt ngào : “Cám ơn chú Ngụy.”
Chú Ngụy thần sắc cứng đờ: “Đứa nhỏ , cuối cùng cũng còn khách khí nữa . Lúc cho cháu tiền, cái gì cũng cần, luôn nhét ngăn kéo.”
Tôi mở miệng chuyện. Ngay đó, chú Ngụy với : “Hôm nay cháu phục vụ VIP là , bán bao nhiêu rượu đều chia cho cháu 50%.”
“Đó đều là tiền thế, cháu xinh như , chỉ cần bám lấy một thôi, cháu và nhà cháu sẽ lo lắng chuyện ăn mặc nữa.”
Tôi rũ mắt xuống, tỏ vẻ ngoan ngoãn. Nếu là hồ ly, thật đúng là sẽ bầu khí làm cho cảm động.
động vật thì khác, cảm giác đối với một là chuẩn xác nhất.
16.
Buổi tối, cạnh một đống rượu vang. Trương Lệ cũng ở đây, ngừng an ủi , bảo đừng lo lắng.
Lúc khách phòng VIP cho , thấy bọn họ lấy thứ bột màu trắng giống hệt Kỷ Bắc lúc đó.
Trên mặt đất còn trói một đàn ông, đang giữ chặt đàn ông đó chính là bạn trai của Trương Lệ.
Một đàn ông ghế đầu rồng, hút thuốc, nhíu mày.
Sau đó dí mạnh điếu thuốc mặt đàn ông trói, mặt xuất hiện một vết sẹo cháy đen nhưng đàn ông vẫn im lặng.
“Người vùng khác là ai?”
Người đàn ông vẫn cúi đầu lời nào. Bạn trai Trương Lệ thấy , dùng dao đâm bả vai đàn ông.
“Lão đại, dứt khoát giết .”
Người vẫn nhẫn nại. Người gọi là lão đại đến chỗ trói, nắm lấy đầu và buộc ngẩng đầu lên.
“Mày xem đối diện mày là ai?”
Người đàn ông khi thấy , đồng tử liền mở to, miệng liền chảy máu: “Sao em trở về?”
Người dường như biết , nhưng từng gặp qua trong trí nhớ của Đồng Lan.
Lão đại một dao cắt đứt ngón út của đàn ông, : “Cô gái mà mày tiếc bại lộ thân phận cũng cứu, hiện tại đang đối diện mày. Nếu mày chịu vùng khác là ai, tao sẽ thả mày và cô ?”
“Một nữ sinh cấp 3 xinh như hoa, em chắc hẳn biết em của thích em tới mức nào , đúng ?”
Những kẻ đó quái dị. Người đàn ông nhắm chặt hai mắt. Lão đại bắt đầu đếm ngược.
17.
Tôi nhanh chóng ngắt lời , ngoài hét lên: “Lệ Lệ, Trương Lệ?”
bên ngoài ai trả lời . Lão đại dường như cảm thấy thú vị, đầu hỏi bên cạnh: “Cảnh tượng quen thuộc ?”
“Anh ý gì?” Tôi xoay .
Bạn trai Trương Lệ vài câu ở bên tai lão đại. Lão đại hưng phấn vỗ tay: “Em mất trí nhớ? Vậy đây sẽ làm , giúp em nhớ .”
Những tên đàn ông hung thần ác sát từ từ tiến đến gần . Người đàn ông trói mặt đất, hấp hối : “Có gì thì cứ nhắm tao, đám súc sinh chúng mày, cô vẫn còn nhỏ.”
“Câm miệng.” Bạn trai Trương Lệ một đá đạp bụng đó. Anh đau đớn rên một tiếng, quỳ rạp mặt đất, nhưng thân thể vẫn ngừng bò về phía .
Tôi cụp mắt xuống, đó ngước mắt lên, vành mắt đỏ: “Cho nên, chính là các giết chết Đồng Lan?”
Đột nhiên, một cơn gió mạnh thổi trong phòng. Loại hiện tượng siêu nhiên khiến bọn chúng sợ chết khiếp, nhưng dù thì chúng cũng là xã hội đen.
Mặc dù chút quỷ dị, nhưng bọn chúng vẫn hề để ý.
“Giết cô thì thế nào?”
18.
Đồng Lan là do bọn chúng giết.
“Thật , thì .”
Sau khi đá bay một tên đàn ông cường tráng cao 1m8, chúng mới bắt đầu nhận điều gì đó .
Cả đám rút súng . Dù bắn thế nào thì cũng đạn.
Tôi một tay nắm cổ lão đại xách lên.
“Giết đền mạng, mày đáng chết.”
Tên lão đại luôn tỏ hung ác lúc mới cảm nhận sự uy hiếp. Hắn gắng nặn mấy chữ: “Không, chúng .”
“Sau khi bại lộ thân phận, rảnh quản cô nữa, cô liền chạy !”
Nghe , liếc mắt một cái. Không dối. Ta thả lỏng lực tay, ném sang một bên.
Nếu là bọn họ giết Đồng Lan, thi thể của Đồng Lan sẽ xuất hiện ở nơi hoang dã.
Hoặc là , ngay cả bộ thi thể cũng giữ . Lúc , đàn ông mặt đất đã choáng váng.
Tôi chậm rãi xổm ở mặt , làm động tác “suỵt”.
“Anh trai, giữ bí mật nhé. Tiếp theo, nên làm như thế nào?”
Anh hấp hối, chuyện tương đối nhẹ. Tôi kề tai đến sát bên miệng , chỉ : “Báo cảnh sát, bọn chúng là bọn buôn ma túy lớn nhất thành phố.”
“Gọi cảnh sát? Số điện thoại là bao nhiêu?”
Người đàn ông trầm mặc một lát, mới ba con số: “110.”
Báo cảnh sát xong, trong mắt lóe lên ánh sáng nhạt, đám liền hôn mê bất tỉnh.
Sau đó về phía đàn ông mặt đất, cầm máu , với : “Anh trai, chúng phối hợp với tìm bọn buôn ma túy, đúng ?”
Anh dại đó gật đầu. Tôi sửa trí nhớ của , dù khi kiến quốc cho phép động vật thành tinh.