Nữ chưởng môn Ly Ưu - Chương 7
9.
Ta đưa Tiểu A Niệm về tông môn. Sư phụ thấy thu nhận đồ , là kinh ngạc.
khi biết thân thế của Tiểu A Niệm, cùng với tất cả những gì đã xảy chân núi, trầm mặc hồi lâu.
Cuối cùng ông lấy bảo bối trong túi càn khôn , chọn một bảo vật phòng thân.
“Dựa theo quy củ, thanh kiếm đầu tiên khi con cửa, do sư phụ con tự truyền cho con. bây giờ vẫn vội, ngày thanh Đoạn Thủy kiếm trong tay nàng, chính là của con.”
“ con đã là đồ tôn của , đương nhiên cũng tặng cho con một phần lễ vật, viên Tị Vân châu con hãy mang theo . Nếu pháp thuật cao thâm, những yêu vật bình thường sẽ thể đả thương con.”
là một món bảo vật trân quý.
Tiểu A Niệm cũng ngoan, lúc liền dập đầu ba cái với sư phụ : “Đa tạ sư tổ, đồ tôn ngày nhất định cần cù luyện tập, lấy hàng yêu trừ ma làm nhiệm vụ của , che chở mọi trong thiên hạ!”
Sư phụ nàng như , mặt tràn đầy ý , đó bảo an trí cho Tiểu A Niệm. Nàng tuổi còn nhỏ, bây giờ vẫn cần chăm sóc.
Vì , để nàng ở bên cạnh để thể chăm sóc kịp thời cho dù chuyện gì xảy .
“Sư phụ, con đợi đến khi học xong mới thể báo thù cho phụ thân và các thúc thúc bá bá ?”
Tiểu A Niệm vẫn luôn nhớ tới nỗi hận của , nhất là rõ ràng thể báo thù, nhưng Phương Văn Châu phá hỏng, trơ mắt kẻ thù chạy trốn, trong lòng càng thêm khó chịu.
Ta giao cho nàng một thanh đao: “Sư phụ hứa với con, sẽ sớm giúp con báo thù.”
Một con Huyễn Yêu mà thôi. Lúc đả thương nó, để phòng ngừa vạn nhất còn hạ thuật pháp thể truy tìm tung tích nó, bởi cho dù cách xa ngàn dặm, cũng thể biết nó đang ở nơi nào.
Giống như bây giờ, biết Huyễn Yêu lúc đang ở trong tông môn.
Đêm khi trở tông môn, Phương Văn Châu tránh mặt mọi rời khỏi quán trọ, bởi vì lo lắng Tiểu A Niệm gặp ác mộng cho nên tới phòng bên cạnh kiểm tra một chút, ai ngờ khi trở về thấy bóng dáng ngoài.
Kết hợp với thuật pháp hạ. Nghĩ chắc hẳn đã đem con Huyễn Yêu trọng thương về tông môn chữa trị.
Pháp thuật của con yêu ma thấp kém, cũng chỉ dám đả thương phàm tay tấc sắt, nhưng ở trong tông môn vốn kết giới áp chế yêu lực, hơn nữa thân nó đang trọng thương, bất kỳ pháp thuật công kích nào cũng dùng , chỉ thể tay tấc sắt, ngay cả tử thực lực yếu nhất trong tông môn cũng đánh .
Nó càng sợ phát hiện, bởi chỉ thể ngày ngày trốn ở trong phòng Phương Văn Châu, dám ngoài.
Chính vì mới yên tâm chuyện .
Ta biết tính toán của Phương Văn Châu, năng lực mạnh nhất của Huyễn Yêu là công kích, mà là thuật huyễn hóa.
Đại hội tông môn sắp tới. Phương Văn Châu lấy đan dược ở chỗ , cũng chỉ thể tìm đường tắt khác, lợi dụng thuật huyễn hóa , xuất kỳ bất ý.
Mà mưu đồ của , quả thật đã phát huy tác dụng nhất định trong trận đấu.
Năng lực của mấy vị sư đều mạnh, Phương Văn Châu nắm chắc phần thắng, bởi ngay tại lúc tỷ đấu đã khéo léo vận dụng thuật huyễn hóa, khiến đối phương nhất thời phân tâm, đó một kích tất trúng!
Dựa thủ đoạn , thắng liên tục nhiều trận. Mà trận kế tiếp, đó chính là tỷ thí với .
Kiếp tham gia. lúc đây, nếu giành lấy vị trí chưởng môn, đương nhiên dùng năng lực để thu phục lòng .
Thêm nữa chính là tử chân truyền của chưởng môn, sư phụ là lợi hại nhất trong bộ tông môn, Phương Văn Châu hiển nhiên kiêng kỵ sự tồn tại của .
Cho nên khi thi đấu, giả vờ đến tìm : “Tiểu sư , ngày mai bỏ thi đấu . Hôm nay đã đột phá cảnh giới tu luyện, đã là đối thủ của , sợ đả thương . Dù ngày chúng cũng sẽ thành thân, là nương tử của , cho dù cả ngày tu luyện, cũng sẽ dốc hết lực bảo vệ .”
Nhìn xem lời kìa. Giống như trong thoại bản thế gian từng đến, những thư sinh nghèo kiết xác từ đến nay luôn hoa ngôn xảo ngữ, chỉ biết lừa gạt tiểu thư nhà giàu.
Dựa khuôn mặt , đó hứa hẹn suông, lừa gạt trái tim những thiếu nữ tiếp theo.
đến một khi thành công, sắc mặt sẽ thay đổi ngay lập tức, thậm chí còn cảm thấy đối phương xứng với , đầu liền trèo cành cao hơn.
Cái , giống Phương Văn Châu ? Ta còn mở miệng từ chối, Tiểu A Niệm đã từ trong phòng chạy .
Nàng cho Phương Văn Châu sắc mặt , lời khỏi miệng cũng lạnh như băng: “Sư phụ lợi hại, gần đây cũng đột phá cảnh giới tu luyện. Nếu thật sự đánh , ngươi mới là kẻ đánh sư phụ . Hay là ngươi sợ thua, cho nên mới tới nơi lừa gạt sư phụ bỏ thi đấu, để cho ngươi trực tiếp thắng?”
Ơ, tuổi còn nhỏ mà một câu đã trúng mưu kế của . Ngay cả thân là sư phụ, cũng nhịn vỗ tay một tiếng .
“Tiểu sư , nên quản chặt đồ của , tuổi còn nhỏ đã giáo dưỡng, ở chỗ chỗ cho nó lên tiếng ?”
Nửa câu đầu là lên án . Nửa câu , khi thẹn quá hóa giận, dùng thân phận của để áp bức một tiểu cô nương dũng cảm thật.
“Yên tâm, ngươi sẽ thể đả thương . Gần đây chỉ đột phá cảnh giới tu luyện, sư phụ còn tặng ít đồ , nếu thật sự đánh , ngươi cho rằng thể thắng ?”
Lời của cực kỳ ngạo mạn, ngạo mạn đến mức như đã thể đoán kết cục, bất kỳ lo lắng nào.
Phương Văn Châu hề nghi ngờ, tin tưởng lời của , cảm thấy sư phụ thật sự sẽ giúp ở lần tỷ thí , cho ăn nhưng đan dược thể tăng pháp lực trong thời gian ngắn.
Ánh mắt trở nên tàn nhẫn, một lời liền xoay rời .
Ta ngược một chút, tình huống như , cuối cùng bí quá hoá liều lựa chọn phương pháp ?
Tiểu A Niệm vươn tay kéo kéo vạt váy : “Sư tổ vì để công bằng, cuộc thi lần sẽ tặng thêm bảo vật gì cho ?”
, hề đan dược nào hết. Sư phụ tuy rằng thiên vị , nhưng lần tỷ thí là để kiểm nghiệm năng lực chân thật của mỗi chúng , cho nên sẽ chiếu cố .
Chỉ là như để khiến cho Phương Văn Châu cảm giác nguy cơ. Một số từ đến nay luôn vẻ đường hoàng, nhưng thật bản thân là kẻ biết giới hạn.
Lần chỉ là một chút, nếu đạt đến giới hạn sẽ làm như thế nào?
Mà ngày hôm đài tỷ thí, đã biết câu trả lời.
Bởi vì sáng sớm đã chuẩn , cho nên thả một phù chú thể thấy rõ tất cả yêu lực nhỏ , đài tỷ thí cùng đài xem thi đấu cách nhất định, mà chút yêu lực nhỏ bé khi rời khỏi đài sẽ cảm nhận .
Nếu mang theo phù chú, đương nhiên cũng sẽ phát hiện.
“Tiểu sư , bây giờ hối hận vẫn còn kịp.”
Trước khi trận đấu bắt đầu, còn đang làm bộ làm tịch khuyên từ bỏ, mặc kệ , ngay khi tuyên bố trận đấu bắt đầu, giơ Đoạn Thủy Kiếm trong tay lên bắt đầu tấn công .
Trong mắt Phương Văn Châu hiện sát ý, cố kỵ dám thật sự đả thương . Bởi chiêu thức nhất của chính là sử dụng huyễn hóa thuật.
Mà mấy ngày thuật sử dụng chỉ là nhỏ bé.
Vì để đối phó , đã dẫn máu Huyễn Yêu trong cơ thể, dùng phù chú áp chế, khiến mọi thể nào phát hiện.
Như thể giúp mượn yêu lực trong thời gian ngắn, sử dụng huyễn hóa thuật đến xuất thần nhập hóa.
Mà dựa theo kế hoạch của , khi trận đấu kết thúc, khi yêu hóa chỉ cần dùng một viên Thanh Yêu đan, thể thần biết quỷ loại bỏ hết máu Yêu tộc trong cơ thể, ai cũng sẽ biết thủ đoạn đã làm.
Nếu đã dám dùng chiêu mạo hiểm như đương nhiên đã chuẩn kỹ lưỡng, chẳng hạn như viên Thanh Yêu Đan .
Tuy là nhờ sư phụ nên ít loại đan dược .
trong phòng luyện đan của tông môn, hẳn là chỉ còn một viên cuối cùng. Mà hôm nay viên đan dược , tám chín phần đã ở trong tay Phương Văn Châu.
Nếu như thế…… Đây chính là cơ hội tự tay tặng cho ! Ta do dự nữa, chuyên tâm tỷ thí với , mỗi chiêu đều dùng hết lực.
Trong lòng vốn đã mang thù hận, đương nhiên bộc phát sức lực mạnh hơn nhiều so với .
Phương Văn Châu hai ý nghĩ, thắng , sợ hãi yêu lực bộc lộ quá nhiều sẽ khiến sư phụ phát hiện. Bởi chỉ trăm chiêu, đã mơ hồ lộ dấu hiệu suy yếu.
“Phương Văn Châu, ngươi chỉ chút năng lực thôi ?”
Ta cố ý kích , Phương Văn Châu cũng thật sự chọc giận, bắt đầu sử dụng thuật huyễn hóa, đột nhiên biến thành khuôn mặt mẫu thân .
Khuôn mặt , vốn nên ôn nhu hiền lành. hôm nay đáy mắt mang theo sát ý, chỉ chờ khi thấy khuôn mặt nhất thời hoảng hốt, thể thuận thế đánh bay khỏi đài tỷ thí.
Không, mẫu thân. Hắn là Phương Văn Châu lúc cho rằng nên báo thù, hơn nữa còn tự tay giet !
Ta sớm đã chuẩn tâm lý, mặc dù khi thấy khuôn mặt suy nghĩ trong lòng cũng chút biến hóa.
khi ý đồ tìm sơ hở của , đã lấy tinh thần, hơn nữa còn sức đẩy linh k iếm trong tay, đó hóa thành vô số lưỡi k iếm ngừng bay về phía .
Sắc mặt Phương Văn Châu đại biến, khuôn mặt một lần một lần biến hóa thành bộ dáng vô số .
Mẫu thân, phụ thân, , thẩm thẩm, cô cô, còn cả đời! Mỗi một lần thay đổi, tim càng đau hơn.
càng đau, càng tỉnh táo. Thâm thù đại hận tra tấn suốt mười năm, nhưng so với khác biết rõ hơn hết những thân yêu nhất của đã sớm còn đời nữa.
“Phương Văn Châu, ngươi chet!”
Ta hề kiềm nén bản thân, mặc cho biến hoá những khuôn mặt , cũng thể chút do dự đ âm .
Hắn quá ỷ thuật huyễn hóa, cảm thấy sẽ chần chờ do dự, bởi đối mặt với sự quyết đoán của , ngược nhất thời biết làm , chỉ thể dốc hết lực ngăn cản sự tấn công của .
Mà đây chính là điều mong . Khi dốc hết lực ngăn cản, lợi dụng phù chú đã sớm chuẩn để lấy viên Thanh Yêu đan giấu ở , đan dược rơi xuống đất mặt .
Phương Văn Châu trợn tròn mắt, nhưng dư chấn của chiêu thức khiến thể lui về phía . Mà lui, vặn giẫm nát viên đan dược .
“KHÔNG!”
Phương Văn Châu tê tâm liệt phế hét lên, đã quên né tránh sự tấn công của , dùng trường k iếm trong tay đ âm bả vai , tiếp theo đưa tay đẩy mạnh xuống đài tỷ thí.
Ta thắng .
Mà Phương Văn Châu lúc căn bản là để ý tới trận đấu thắng thua, liều mạng leo lên đài, lấy viên Thanh Yêu đan , nhưng đan dược đã hóa thành bột phấn cũng theo gió mà biến mất.
Nếu thể ăn Thanh Yêu Đan trong thời gian quy định, huyết mạch trong cơ thể sẽ biến hóa, sẽ từ một tu tiên biến thành bán yêu huyết mạch Yêu tộc.
Điều ý nghĩa gì?
Ý nghĩa đó là đại sư tông môn cao cao tại thượng , chỉ thiếu chút nữa là thể chạm đến vị trí chưởng môn.
bởi vì bán yêu chi thể, sẽ tất cả tông môn tử tu tiên đuổi giet. Cho dù là chet, cũng sẽ vĩnh viễn giam cầm.
Phương Văn Châu quỳ mặt đất, trong mắt đầy vể thống khổ, vô tình đối diện với .
Ta tiếng động mở miệng: “Phương Văn Châu, ngươi xong .”
== Ủng hộ nhà dịch tại web metruyen.net.vn ==