Văn Án
Vừa mở mắt, phát hiện đang ở ngân hàng, bên cạnh là mẹ và em trai .
Hai đang chằm chằm sổ tiết kiệm trong tay , còn ngừng thúc giục:
“Con còn chần chừ cái gì? Mau rút tiền , thì căn hộ đều cướp hết mất.”
Nhìn hai gương mặt quen thuộc xa lạ mắt, thoáng qua sổ tiết kiệm trong tay.
Đây là bộ tài sản của và Quý Hưởng!
Tôi nhét sổ tiết kiệm trong túi, dậy rời . Mẹ đuổi theo túm lấy cánh tay , vội hỏi:
Tôi hai lời giơ tay tát nó một cái, đó đưa tay chặn một chiếc taxi, nghênh ngang rời .
Kiếp , làm Phù ma* suốt cả một đời.
{*Theo lời giải thích của 1 bạn thì Phù ma: chỉ những cô gái bố mẹ tẩy não từ nhỏ, mục đích sống chỉ là để cống hiến cho em trai, lấy chồng thì bòn rút của nhà chồng cho em trai.}
Đem những món đồ đáng giá đưa hết cho em trai Lưu Đông, nhưng kết quả là gì?
Ly hôn với Quý Hưởng lâu, liền mắc bệnh nan y.
Lúc ở bệnh viện tiền chữa trị, Lưu Đông ngay cả mặt cũng lười lộ, mẹ ruột của ngược tới, cũng mang cho một bình bách thảo khô.
Mặc dù sống một đời, vẫn nhớ rõ vẻ mặt của bà lúc đó.
Vẻ mặt bà chán ghét, đại khái là cảm thấy xui xẻo:
“Chet sớm đầu thai sớm. Không mắc loại bệnh , đừng làm ảnh hưởng đến vận may của em trai mày!”
Khi thuốc tràn cổ họng của , cảm giác nóng rát như lửa, cố đốt cháy lồng ngực, lòng tràn ngập hận thù.
Tôi biến thành á c q uỷ đ òi m ạng.
ông trời đức hiếu sinh, đã giúp cho sống !