Sau Khi Xuyên Không Thành Gia Đình Giàu Nhất - Chương 4
14.
Ngay từ nửa tháng , chiếc áo phượng bào thêu bằng tơ vàng mà đã đăng bỗng nổi mạng.
Giá của bộ quần áo chế tác thủ công đã nâng đến hai mươi triệu.
Mẹ dùng tên giả là Văn Thanh, chỉ đáp hai chữ: “Không bán.”
Thỉnh thoảng bà sẽ đăng một số video hướng dẫn thêu thùa hoặc giới thiệu các thành phẩm đã thêu, chỉ trong mấy chục ngày, bà đã thu hút ba triệu theo dõi.
Chẳng mấy chốc, một hiệp hội thiết kế thời trang nổi tiếng trong nước đã mời bà tham gia với tư cách là đại sứ cho văn hóa thêu thùa truyền thống.
Đồng thời hứa sẽ cung cấp cho bà phương pháp giảng dạy lý thuyết về thiết kế quần áo một cách hệ thống, để bà thể vận dụng dung hợp văn hóa phục sức cổ xưa và hiện đại hơn trong tương lai.
Mẹ phấn khởi.
Hiển nhiên đồng ý.
Vì , khi Ngụy Văn Chiếu lóc cầu xin bà đừng ly hôn và đầu ông , bà đang học tập và đào tạo chuyên môn ở nước ngoài, đắm chìm trong văn hóa phục sức cổ xưa và hiện đại lối thoát.
Mẹ chê ông phiền phức, thẳng tay xóa mọi thông tin liên lạc và phớt lờ ông .
Cuối cùng, thực sự còn cách nào khác, Ngụy Văn Chiêu đến cầu xin .
“Nguyệt Nguyệt, con và mẹ luôn dấu giếm điều gì. Nói cho cha biết, bà đã ? Chẳng lẽ gã đàn ông khác ?”
Tôi vùng khỏi tay ông .
“Không biết, chỉ biết một số đức hạnh gì mà cho rằng những khác cũng bẩn thỉu vô sỉ như họ.”
Tôi bao giờ mắng ông như .
Lòng bàn tay giơ lên của ông từ từ hạ xuống, sờ lên đầu .
“Nguyệt Nguyệt ngoan, một mẹ ở bên ngoài sẽ bắt nạt, cha chỉ bảo vệ bà thôi.”
Gần đây ông đã tiều tuỳ ít, cằm mọc đầy râu đen và thô sáp, trông giống như một ông già.
Tôi chán ghét tránh , thèm trả lời ông .
Ngụy Thừa Chi ở một bên rốt cuộc cũng đặt trò chơi xuống, khuyên nhủ: “Cha, ly hôn thì ly hôn! Dù chúng cũng còn dì Tiểu Hà, hơn nữa lần con thấy dì Tiểu Hà lén lút gọi điện, gì mà tiểu thư thất lạc nhiều năm, trở về làm tiểu thư thật.”
“Nếu mẹ thì cứ để bà . Dẫu gì sống chung cũng mấy vui vẻ.”
Nói xong, tiếp tục vùi đầu chơi game, Ngụy Văn Chiêu chậm rãi dậy, vẻ mặt thả lỏng hơn nhiều.
Ông để ý đến nữa, đạp chân ga lái khỏi biệt thự.
Tôi biết, ông tìm Tiểu Hà.
Ngụy Thừa Chi ở lưng , lặng lẽ mở điện thoại, nhấn nút gửi tin.
“Ông xuất phát .”
15.
Kịch diễn ngay tại biệt thự ngoại ô.
Tiểu Hà một cặp vợ chồng già nắm tay, họ rơi nước mắt kể rằng họ nhớ ả như thế nào khi ả lạc.
Hai đều mặc quần áo hàng hiệu phiên bản giới hạn, mỗi món đều giá trị lớn.
Chưa kể ông lão tháo kính , trông giống hệt nhà họ Tống xa hoa nhất ở kinh thành.
Ngụy Văn Chiêu chứng kiến Tiểu Hà từ bàng hoàng chuyển sang vui mừng, đó ấn mạnh tim để bình tĩnh .
Cuối cùng, Tiểu Hà nắm lấy cánh tay ông và giới thiệu với hai vợ chồng họ.
“Đây là vị hôn phu của con, Ngụy.”
“Được, , , chỉ cần con thích, cha mẹ đều chấp nhận. Tiểu Hà, theo cha mẹ về nhà, sẽ từ từ bù đắp cho con nhé.”
…
Tôi và mẹ trong xe họ.
Tôi tấm tắc ngạc nhiên: “Mời đến thật ?”
Bà lắc đầu.
“Đắt đến cỡ nào chứ, lão già đó là mô phỏng ông cụ Tống nổi danh mạng. Chương trình phát sóng trực tiếp của ông nổi tiếng, một buổi biểu diễn tốn gần ba mươi ngàn.”
Tôi dựng thẳng ngón tay cái.
“Con ngờ, ngay cả Tiểu Hà cũng là diễn viên do mẹ thuê.”
Bà đeo kính râm lên, cong khoé môi .
“Mẹ còn biết ông thích kiểu gì nhất ? Từng cái cau mày nụ của Tiểu Hà đều do mẹ huấn luyện.”
“Tùy chỉnh theo yêu cầu ? Bao nhiêu tiền ạ?”
“Ba triệu.”
16.
Đêm đó, chúng nhận đơn ly hôn do Ngụy Văn Chiêu ký.
Ông về nhà thu dọn hành lý và chuẩn dẫn theo đứa con trai bé bỏng ngoài.
Tôi rưng rưng nước mắt giữ chặt tay ông : “Cha…cha thật sự cần con nữa ?”
Ngụy Thừa Chi trừng mắt : “Dì Tiểu Hà hơn mẹ nhiều, bọn vẫn sẽ cuộc sống sung túc, chị chỗ nào thì cứ ở đó .”
Ngụy Văn Chiêu dắt rời .
“Mày và mẹ mày cứ sống với số tài sản ít ỏi , gặp khó khăn cũng đừng tìm đến tao. Dẫu mấy ngày bà cũng là nhẫn tâm rời !”
Tôi cố nén ý môi, lưu luyến lau nước mắt, giả vờ thoải mái.
“Vậy…tạm biệt.”
Họ biết rằng Tiểu Hà đã chuồn nước ngoài khi thành nhiệm vụ từ lâu.
Hai diễn viên đã nhận tiền bỏ . Ngay cả căn biệt thự sang trọng mà họ lừa Ngụy Văn Chiêu về cũng thuê với giá cao.
Mặc dù xuyên đến xã hội hiện đại, nhưng bởi vì giàu , khác tâng bốc lên cao, quá kiêu ngạo, tìm hiểu qua quy tắc của thế giới .
Trước ông thanh cao, một lòng học hành mong thi đỗ công danh, chẳng biết rằng củi gạo dầu muối đều cần tiền mới duy trì .
Về nếm mùi vị của tiền bạc, đắm chìm trong hang tiêu tiền, từng đặt chân xuống đất dù chỉ một ngày.
Cho nên cuối cùng, ông cùng Ngụy Thừa Chi mang theo những túi hành lý lớn nhỏ.
Rốt cuộc còn nhà để về.
17.
Khi gặp , mẹ đã trở thành một nhà thiết kế thời trang khó cầu ở trong nước.
Bộ sườn xám Trung Quốc mới do bà thiết kế kiểu dáng độc đáo, đặc biệt là kỹ năng thêu thủ công của bà khác , bà đã sớm tự chủ tài chính chỉ nhờ nghề thủ công .
cho đến hiện tại, ai từng thấy mặt mũi của Văn Thanh.
Sinh nhật lần thứ ba mươi lăm của bà trùng với một buổi trình diễn thời trang công bố bộ sưu tập mới, bà đã thông báo rằng sẽ lộ diện công chúng.
Tại buổi trình diễn, bà xuất hiện thanh lịch trong bộ sườn xám màu ngọc lam khiến bộ hội trường cất tiếng trầm trồ.
Chợt kêu lên:
“Đây là…phu nhân của Ngụy Văn Chiêu, giàu nhất đây ?”
“ thế, trời ạ, làm cũng thể liên tưởng hai với .”
“Tôi Ngụy Văn Chiêu hiện sống trong cảnh cực kỳ nghèo khó. Trái phu nhân của ông hiện giờ vô cùng thuận buồm xuôi gió.”
Mẹ mỉm , phá tan sự ồn ào trong buổi trình diễn.
“Xin chào mọi , là Liễu Thanh Văn, sáng lập Phục sức Thanh Nguyệt. Mọi thường gọi là Văn Thanh.”
Tôi hậu trường mẹ tỏa sáng sân khấu.
Sau khi bà xong, một nhân viên bảo vệ khán đài đột nhiên kinh ngạc đầu.
Tôi thấy rõ mặt ông .
Chính là cha tú tài vốn nghèo khó của , về trở thành giàu nhất – Ngụy Văn Chiêu.
18.
Ông theo chúng đến tận cổng ngôi nhà mới.
Mãi cho đến khi nhân viên bảo vệ ngăn ông , ông mới khuỵu gối xuống.
“Thanh Văn, thực sự biết sai , là khi giàu đã biết điều, đối xử với mẹ con hai .”
“Sau đó, dùng số tài sản ít ỏi còn sót và cố gắng kiếm thật nhiều tiền như Ngụy Văn Chiêu ban đầu, kết quả thua sạch.”
“Giờ mới biết cuộc sống hề dễ dàng, hiện tại cầu xin bà tha thứ, nhưng Thừa Chi là con trai ruột của bà…”
Mẹ dừng bướv.
“Ngụy Thừa Chi làm ?”
“Nó đánh trọng thương, vẫn đang ở phòng hồi sức cấp cứu.”
Đánh đến mức là điều Ngụy Thừa Chi thể làm .
Tôi vốn tưởng bà sẽ mềm lòng, nhưng ngờ bà chỉ mỉm .
“Ông đúng là nuôi một đứa con trai .”
Sau đó bà móc một thẻ ngân hàng và ném xuống đất.
Đây là một nửa phí chu cấp nuôi dưỡng cho Ngụy Thừa Chi cho đến khi tròn mười tám tuổi.
“Từ giờ trở , chúng liên quan gì đến nữa.”
19.
Ban đêm bữa tối, liên tiếp nghĩ đến Ngụy Thừa Chi.
“Mẹ, đó là con trai của mẹ, mẹ đau lòng ?”
Bà đặt kim thêu tay xuống, xoa xoa lông mày.
“Từ lúc nó chọn Tiểu Hà, lòng mẹ đối với nó đã chết . Có lẽ ngoài sẽ cho rằng việc làm của mẹ thực sự máu lạnh, nhưng chỉ cần mẹ làm tròn nghĩa vụ, thẹn với lương tâm là .”
Tôi thêm gì nữa.
Bà kéo lên , ấn bàn sách.
“Suốt ngày nghĩ , mẹ đã dạy con thế nào? Con gái cần rèn luyện bản lĩnh thật , mới bắt nạt và vững cuộc đời .”
“Vì , con nhất định chăm chỉ học tập, đến nát sách cho mẹ!”
Tôi lắc đầu, nhanh chóng lặp câu tiếp theo của bà như một cái máy.
“Con biết, vì tiền tài công danh. Chỉ vì mẹ để con mở rộng tầm mắt thế giới và trở nên tỉnh táo hơn so với bên ngoài.”
Bà và cùng mỉm .
Tôi chợt nhớ tới điều gì, mở miệng hỏi: “Điều ước hôm sinh nhật thứ ba mươi hai của mẹ thành hiện thực ?”
Bà gật đầu.
Tôi đại khái đoán nó là gì.
Đột nhiên cảm thấy may mắn.
May mà lúc đó mẹ nguyện vọng của của .
Hết