Sau Khi Xuyên Thành Beta, Tôi Bước Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 3
11
Sau giờ học, Đường Mạc rời , ở tiếp tục luyện tập những mẹo nhỏ đã hướng dẫn.
“Có chút gì đó nhỉ…” cảm thán, quyết định bầu cho Đường Mạc trong đợt ba tranh giành vị trí đầu bảng.
Rầm!
Liên kết tinh thần chính là , khi cơ giáp đánh thì bản thân cũng đau đớn.
Là đứa nào đập bà đây? Tôi lảo đảo suýt ngã.
Tập luyện cơ giáp đều chế tạo theo tiêu chuẩn thống nhất, bề ngoài thể phân biệt .
Phía , và bên trái của đều một cơ giáp, trông khá hoành tráng, bao vây.
“Quý Yêu- đúng ? Nghe giỏi đ.ánh đấ.m lắm nhỉ?”
Đây là câu thoại giang hồ thời nào .
“Ha ha, cũng bình thường thôi, mạnh hơn các một chút.” Tôi thật.
Cậu nghẹn họng, lạnh lùng :
“Chỉ là một beta thôi, cho dù tao đ.ánh ch.ết mày, cũng chỉ đền chút tiền.”
Tôi suy nghĩ một lúc, ch.ết mà còn kiếm tiền thì cũng tệ, nhưng ch.ết trong tay đám nhóc con , tụi nó còn rủ đánh một beta, thật quá nhục nhã, .
“Lần nhé, mày thể giữ tiền đó để mua cho một cái quan tài.”
Cậu tức giận đến mức chỉ còn tiếng thở hổn hển vang lên qua giọng .
“Mày nuôi heo trong cơ giáp ? Để tao xem nào——”
Tôi còn kiên nhẫn chờ đợi màn dạo đầu dài dòng của họ nữa, buông một câu, tắt chế độ giọng và lao tấ.n cô.ng.
Họ ngờ dám chủ động t.ấn cô.ng , hoảng loạn trong chốc lát tức giận.
Thể hiện vẻ ngầu lòi quả là sướng, nhưng một chọi ba quả thật khó khăn, may mà sợ ch.ết.
Bộ giáp biết đã nhận biết bao nhiêu là cú đấm, cú đá, đầu ong ong, nửa khuôn mặt ướt nhẹp, đưa tay quệt , là má.u mũi.
Tôi nghĩ đến những phân cảnh kinh điển về cú đá.nh mặt – nhân vật chính vượt qua nguy hiểm, cuối cùng đến lượt thể hiện đây.
Tôi lẩm bẩm:
“May mắn thật nhỉ, chúng bay thua tay beta cấp S duy nhất thế giới, mặt mũi quá ha.”
12
Tôi đang nghĩ đến việc giả vờ yên tại chỗ, khó nhọc trèo khỏi cabin máy móc và lên máy.
Đây là lần đầu tiên vận hành cơ giáp để chiến đấu, dễ dàng!
Tôi vẫn chút hài lòng. Khác với cảm giác thích thú đấm thịt, sự va chạm giữa những gã khổng lồ thép khiến sôi m.áu.
Chỉ là thứ quá đắt, đủ tiền mua. Tôi hy vọng sẽ yêu cầu trả tiền thôi.
Có ba chiếc máy bay xung quanh.
Cỗ máy đánh tả tơi, đèn đỏ báo hiệu tình trạng sức khỏe của phi công máy bay đang ở mức thấp chớp nháy liên hồi.
“Một điếu thuốc nữa là hảo.” Tôi đưa tay giả vờ, thấy tư thế cũng khá ngầu.
Cửa phòng tập đẩy , hai bóng ngược sáng tiến .
Người lùn phía vội vã chạy đến chỗ , cao phía thong thả tiến đến gần.
Tuyệt, khán giả đã đến nơi, màn trình diễn hảo, nhưng thấy chóng mặt.
Ba ngày khi chìm giấc ngủ mông mệt, tỉnh dậy.
Quan Nguyệt đang gọt táo.
Tại phòng bệnh luôn kèm với táo nhỉ?
“Tôi thích… ăn… xoài.”
“Cậu tỉnh ! Bác sĩ!” Quan Nguyệt hớn hở nhảy lên, rõ lời , “Cái gì, uống nước?”
Được thôi. Nhờ tay cô , ực ực uống cạn ba cốc lớn.
Bác sĩ kiểm tra xong, : “Tinh thần suy nhược, cần chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn.”
Y tá thực tập bên cạnh tò mò hỏi: “Em còn tỉnh dậy cả ba alpha đấy!”
Bác sĩ trừng mắt:
“Đây là thông tin cá nhân của bệnh nhân… Tuy nhiên, cô gái quả thật mạnh mẽ. Họ cũng nguy hiểm đến tính mạng… Khụ khụ, cả em và họ đều là cấp A, họ là alpha, nhà trường sẽ truy cứu trách nhiệm của em .”
“Cảm ơn.”
Bác sĩ tiết lộ thêm một số thông tin cùng y tá thực tập háo hức rời .
“Bây giờ là nổi tiếng đó.” Quan Nguyệt giơ ngón tay cái lên.
“May mắn thôi.” Tôi sờ mũi, “Ai đã đưa đến đây?”
“Bạch Linh và… Du Khởi Dư.” Quan Nguyệt , “Ừm… tin đồn về cùng đang lan truyền khắp nơi.”
“Ai? Tôi với Bạch Linh á hả?”
“Không ! Không ! Tôi sẽ ba tên đó hàn.h hạ đến ch.ết mất, bọn họ đối xử với tình địch lạnh lùng như gió sương, ví dụ như chủ tịch hội học sinh cuối cùng ném làm pháo hoa kìa.
“Là Du Khởi Dư! Câu chuyện tình yêu của các bắt đầu từ định mệnh tại lễ khai giảng, cũng là vai phụ quan trọng đấy chứ.”
‘???’
‘Định mệnh tình yêu’ cái quần què cơ chứ? Tôi sắp nghẹt thở , da gà da trâu nổi như .ên.
Tôi giả vờ như thấy:
“Bạch Linh cũng bụng thật đấy, cảm ơn nhiều nhé.”
là tiểu ngọt ngào omega mà, đoán đến gây rối với nên mới cố ý đến cứu, còn Du Khởi Du gì đó, quan trọng.
13
Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến.
Bạch Linh xách theo một giỏ trái cây, nổi bật nhất là quả sầu riêng to khổng lồ ở giữa.
Không biết thấy lời khen của nhỉ?
Mặt Bạch Linh ửng hồng, vẫn là vẻ mơn mởn, long lanh, so với thì mọi khác đều trở thành “khoai tây thúi” ruộng.
Cậu một cái cúi đầu:
“Cậu cần lo lắng, là họ khiêu khích , ghi tội lớn.”
Khoa cơ giáp khuyến khích cạnh tranh, chỉ cần chế.t là , nhưng bọn họ quá mất mặt, lấy nhiều đánh ít mà còn thua, thậm chí thể đuổi học.
“Ngoài , việc họ đến tìm cũng chút liên quan đến .”
“Chuyện liên quan đến .”
Bạch Linh thở phào:
“Chuyện lần đã Quan Nguyệt kể , là do bọn họ bắ.t nạt , xin nhé, đã phân biệt trắng đen…”
Bạch Linh quả là mềm yếu quá!
“Không , đừng để bụng, cũng thiệt thòi gì.”
“Ưm…” Bạch Linh cúi gằm mặt xuống ngực, giọng nhỏ như muỗi kêu, “Cậu giỏi.”
Nói xong, ngoảnh mà chạy , để và Quan Nguyệt .
Lẽ nào vẻ hùng khí khái của thu hút?
Quan Nguyệt cảm thán: “Giá như Bạch Linh là omega thì biết bao.”
“…” là sự thật mà bạn ơi.
“Nhìn vẻ A hơn nhỉ, nếu hai đứa mà ở bên thì ai sẽ ở ai nhỉ?”
Cậu định hại đấy ?!
“Cậu xem cái là gì?” Tôi lạnh lùng giơ tay .
“À ừm, nắm đấm?”
“Cậu đoán xem cái nắm đấm to bằng bao cát lát nữa sẽ đấm nào?”
“……”
14
Với thành tích rực rỡ như , đặc cách chuyển từ lớp phụ trợ sang lớp chiến đấu.
Ai mà cái may mắn chứ?
Nói thì mắng là biết điều.
Mới kiếm tiền của Đường Mạc một tiết học thôi … Tiếc quá.
“Đây là Quý Yêu, từ nay sẽ là bạn học mới của các em.” Thầy giáo giới thiệu đơn giản.
Hầu hết mọi trong lớp chiến đấu đều cau , bình tĩnh lên tiếng: “Đăng ký xếp hàng thi đấu nhé, một năm nghìn tinh tệ.”
Một gã da đen to lớn ở hàng đập mạnh tay xuống bàn: “Tao đá.nh mày mà còn trả tiền cho mày ?”
“Nếu mày thắng, đây là tiền thuốc men cho tao. Nếu mày thua, thì chính là tiền sân của tao. Thậm chí Đường Mạc còn trả tiền, mày nghĩ mày là ai trả?”
Gã da đen ngớ , cả lớp đều sang Đường Mạc.
Đường Mạc cũng chơi xúc xắc nữa, buông chân đang gác bàn, im lặng : “…”
Tôi đầy hy vọng, những đánh giá của khách hàng cũ là chìa khóa quan trọng để mở rộng thị trường đó nha.
“…. .” Anh nhượng bộ, quả nhiên vẫn tinh thần phục vụ của lay động.
Lớp học bỗng ồn ào náo nhiệt, mọi đều thì thầm to nhỏ, như đang trong đám vịt.
Tôi nhún vai, bước xuống bục giảng và bệt xuống bên cạnh Đường Mạc.
Điều khiến Du Khởi Dư và Phương Trữ đều một cái.
“Cảm ơn bạn, đã cứu . Nếu gì cần giúp đỡ, cứ việc gọi nhé.”
Tôi lộ tám cái răng với Du Khởi Dư, thể hiện sự vô hại của .
Nói đùa thôi, một alpha đỉnh cao như thể cần gì ở chứ? Chắc chắn là gì .
“Ừm.” Anh hờ hững đáp , thêm gì nữa.
Những ngày đó trôi qua êm đềm. Không ẩu đả, chỉ học tập và làm việc. Mọi đều tuân thủ quy định, ai quỵt tiền. Nhờ , chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, đã kiếm kha khá, lên đến vài vạn tinh tệ.
Nghĩ nghĩ , thấy cũng đến lúc tăng giá . Tôi kiếm đủ một triệu tinh tệ sớm hơn.