Tặng Em Ngàn Vạn Tinh Hà - Chương 1
1
Lúc Thẩm Lạc lảo đảo nhào trong ngực Tề Trú, chỉ tưởng rằng cô uống nhiều quá nên vững .
Cho đến khi cô hôn lên môi Tề Trú, mà Tề Trú cũng đẩy cô .
Tôi mới bắt đầu hiểu , giữa hai bọn họ sớm đã sự mờ ám.
Thẩm Lạc lập tức giải thích với : “Mình xin , Tinh Hòa, uống nhiều quá, thấy rõ…”
“Cậu uống nhiều nên thấy rõ, thì ?” Tôi sang Tề Trú.
Tôi nghĩ sẽ giải thích ít nhất một hoặc hai câu.
Ai ngờ Tề Trú cả, còn dùng lời chặn : “Uống say lầm là chuyện bình thường, cô là bạn thân của em, em đừng lòng hẹp hòi như ?”
Hắn còn trách lòng hẹp hòi.
Ở đó nhiều như , Thẩm Lạc uống say nhào lòng khác, nhào lòng ?
May mà cũng quan tâm lắm.
Đêm nay vốn chính là chia tay Tề Trú.
Tôi đã đính hôn với ba năm.
Cha mẹ hai bên thúc giục kết hôn vô số lần, mỗi lần đều tìm cớ từ chối.
Sau đó nhắc tới chuyện kết hôn liền hất mặt bỏ , chỉ để một khó xử.
Hai ngày nhớ đủ loại chuyện ba năm qua, bỗng nhiên cảm thấy ý nghĩa.
Hắn kết hôn, cũng thể sống thiếu .
Cho nên……
“Tề Trú, chúng chia tay .”
2
Tôi xong, hiện trường lâm một mảnh tĩnh mịch.
Ánh mắt mọi đều tập trung Thẩm Lạc.
Không thể nghi ngờ, tất cả mọi cho rằng là hành vi của cô làm cho khó xử cho nên mới chia tay với Tề Trú.
Cô là thủ phạm.
Thẩm Lạc nháy mắt đỏ mắt, nghẹn ngào giải thích với lần nữa: “Tinh Hòa, thật sự uống say lầm, cố ý…”
Không cả.
Cho dù chuyện , cũng chia tay với Tề Trú.
Tề Trú cho rằng chia tay là bởi vì chuyện nên đang giận dỗi với .
Thấy dậy , cũng lên.
“Tinh Hòa, đừng nóng nảy như .”
Hắn giơ tay xoa xoa đỉnh đầu .
Nhìn như dịu dàng cưng chiều.
Kỳ thực cũng là dùng phương thức đối đãi với động vật, cố gắng giữ bình tĩnh và kiểm soát cơn giận của .
Tôi bình tĩnh với : “Tề Trú, là đang giận dỗi với .”
“Anh và cô chỉ là chạm môi, hôn sâu, em cần phản ứng như ?”
Người xung quanh cũng hòa giải theo.
“Tinh Hòa, quan hệ giữa và Lạc Lạc như , cô sẽ làm điều gì với .”
“ , uống nhiều nên hoa mắt, thể thật sự lầm.”
Tôi lạnh một tiếng, hỏi Thẩm Lạc: “Cô đã là cô lầm, bây giờ cô cho biết, vốn cô hôn ai.”
Đối mặt với sự chất vấn của , vẻ mặt Thẩm Lạc mắt thường cũng thể thấy sự bối rối.
Cô cắn môi, tìm kiếm xung quanh đối tượng thể giúp cô .
những đàn ông ở đây đều bạn gái.
Lúc , trốn cũng kịp, căn bản sẽ dám bênh vực.
Thẩm Lạc vội hổ, sắp .
Tôi cho rằng đến bước , ý đồ của Thẩm Lạc đã rõ ràng, cần thêm gì nữa.
Tề Trú còn làm chỗ dựa cho cô : “Tinh Hòa, em quá đáng đấy, hai là bạn bè nhất, đừng để ý mãi buông tha .”
“Tôi và cô còn là bạn bè.”
“Vậy em rốt cuộc thế nào?” Tề Trú rốt cuộc kiên nhẫn, “Không là ép kết hôn ? Nói thẳng là cần chơi chiêu .”
Cho tới giờ phút , Tề Trú vẫn cho rằng đang giận dỗi.
Thậm chí còn cảm thấy lấy lùi làm tiến, đang ép kết hôn với .
Hắn cảm thấy việc hôn môi với bạn thân của là sai, còn trách hung hăng dọa .
Thật buồn .
3
Tôi đại khái là tức đến váng đầu, cũng kỹ ở bên cạnh là ai, liền kéo đó lên, nắm tay .
“Tôi kết hôn nhưng với .”
“Tề Trú, đừng quá coi trọng bản thân.”
Hiện trường hít một khí lạnh.
Biểu tình Tề Trú cũng trở nên khó coi, gắt gao chằm chằm bên cạnh .
Bộ dạng , ngoại trừ tức giận, còn khiếp sợ rõ ràng.
Giống như kéo lấy, là đại nhân vật khó lường gì đó.
Tôi chậm rãi đầu sang.
Cuối cùng cũng rõ mặt đàn ông.
Là Tần Qua.
Trong giới nâng đỡ Thái tử gia.
Trưởng bối Tề gia và Tần gia vài phần giao tình.
Cho nên Tề Trú thỉnh thoảng thể gọi Tần Qua tới uống rượu.
cũng chỉ giới hạn ở uống vài ly rượu, sẽ ở lâu, càng giao tiếp với với những khác.
Cho dù là vị hôn thê của Tề Trú, cũng chỉ gặp Tần Qua vài lần.
Đêm nay Tần Qua tới lúc nào, tất cả mọi đều phát hiện.
Tần Qua thấy chúng đều mơ hồ, liền lạnh nhạt giải thích: “Vừa lúc , bạn thân của cô đúng lúc đang hôn vị hôn phu của cô, bọn họ diễn quá , tự nhiên xem nhẹ.”
「……」
Người hiểu nghệ thuật chuyện.
Mấy câu đã đóng đinh Tề Trú và Thẩm Lạc cột sỉ nhục.
nghĩ tới, Tề Trú còn thể mặt dày trấn định mở miệng: “Đều là hiểu lầm, Tinh Hòa nổi giận với thôi.”
“Tinh Hòa, em mau xin Tần Qua, đừng đùa lung tung.”
Tôi giương mắt Tần Qua.
Hắn cong môi, ánh mắt thâm thúy, nụ chút vui vẻ.
Ngón chân lặng lẽ ghì chặt xuống.
Đại khái là quá hổ, cũng quên mất chính còn nắm tay Tần Qua.
Tề Trú thấy thế kéo qua.
“Làm gì ?” Tần Qua lên tiếng ngăn .
Tề Trú mỉa: “Tinh Hòa là bạn gái , kéo tay , thích hợp.”
“Vậy việc bạn của cô làm thì , cảm thấy thích hợp? Cậu thật biết chơi đấy?”
Tôi kinh ngạc.
Tần Qua đây là…… đang giúp ?
rõ ràng là bạn của Tề Trú mà.
4
Tất cả mọi ở đây đều sợ ngây .
Sắc mặt Tề Trú càng đen như đít nồi.
Hắn cắn chặt răng, dám chất vấn Tần Qua, chỉ thể chuyển hướng mũi nhọn về phía .
“Tinh Hòa, đây.”
Thấy vẫn bất động, nhấn mạnh: “Đừng nóng giận, chuyện gì trở về .”
Lúc nhất định cảm thấy khó xử.
ngay từ đầu rõ ràng là và Thẩm Lạc làm khó xử .
Sao chỉ phép làm khác khó xử, nhưng cho phép khác phản kích chứ?
Tôi lắc đầu với : “Tề Trú, chúng đã chia tay .”
“Đừng những lời tức giận như thế.”
“Tôi lời tức giận.”
Đã đến một bước , hiển nhiên cho rằng còn thể tạm nhân nhượng vì lợi ích cục.
Nếu như nhịn xuống cơn tức hôm nay, ngày và Thẩm Lạc nhất định sẽ làm chuyện ghê tởm hơn.
Có lẽ chỉ Thẩm Lạc mà còn khác.
Cho nên……
“Từ nay về , cưới gả, đều liên quan đến .”
Tề Trú , đường nét mặt càng thêm cứng ngắc, tựa hồ cắn nát hàm răng.
Sau một lúc lâu, mới nghẹn một câu: “Cố Tinh Hòa, em đừng hối hận.”
“Ha……”
Tần Qua vẫn trầm mặc đột nhiên nở nụ .
Hắn Tề Trú, đáy mắt mang theo ánh sáng khinh miệt: “Cô nên hối hận cái gì?”
Tề Trú nghẹn đến lời.
Trong quần chúng ăn dưa nhịn , phì một tiếng.
Không khí hiện trường nhất thời trở nên càng hổ.
Tần Qua lười biếng với những khác: “Muốn thì cứ , kìm nén cho sức khỏe.”
「……」
Người thật đúng là một chút tình cảm cũng để cho Tề Trú.
5
Ra khỏi hội sở, Tần Qua đưa về nhà.
Tôi làm còn dám làm phiền nữa?
Vội vàng cảm ơn , đó chuẩn tự gọi xe.
Tần Qua đè di động của , lưu manh: “Cố tiểu thư là qua cầu rút ván ?”
“Vừa cảm ơn .”
“Cho nên cách cô cảm ơn khác chính là từ chối khác đưa cô về nhà?”
「……」
Logic của , quả thực chê .
Tôi cũng biết nên phản bác như thế nào.
Trong lúc run rẩy, Tần Qua đã mở cửa xe, thúc giục lên xe.
Tôi vốn còn chút do dự.
Thứ nhất là bởi vì và quen biết.
Thứ hai cũng là những khác qua tính tình của lắm.
Người như , kéo giúp diễn trò, vạch trần đã xem như thân thiện.
Tôi làm còn dám suy nghĩ cái gì khác?
Tần Qua đột nhiên ghé sát bên tai , cách gần đến cơ hồ dán lên da .
Tôi cả kinh đến tim đập đều bỏ lỡ một nhịp.
Tần Qua dùng giọng từ tính thấp giọng : “Bọn họ cũng , chẳng lẽ cô cho bọn họ thấy chúng tách riêng?”
Tôi theo tầm mắt của đầu , quả nhiên thấy Tề Trú và Thẩm Lạc vai sóng vai .
Vừa còn một nhận sai với , một diễn trò với .
Tôi chân , chân liền dính ?
Tần Qua cũng : “Hai bọn họ thật sự biết hổ.”
“Hả.”
“Cho nên cô mau lên xe, thể để bọn họ chê cô.”
“Được.”
Năm phút nữa.
Tôi mới phản ứng , giống như…… Tần Qua thao túng?
Lại ở ghế lái.
Rõ ràng chột .
Cho nên một mực làm bộ chuyên tâm lái xe, liếc mắt một cái cũng .
Sau khi chằm chằm một hồi lâu, tai hình như còn chút phiếm hồng.
Tôi thấy mới lạ.
Công tử nhà giàu như Tần Qua chằm chằm còn thể đỏ lỗ tai?
lúc men rượu của cũng ngấm, rượu gan to.
Tôi học theo dáng vẻ của , tiến đến bên tai , thấp giọng mị hoặc hỏi: “Tần Qua, kết hôn ?”