Thiên Mệnh - Chương 5
Khi quân đội đến cổng cung điện, canh gác, nhưng cảnh tượng mắt khiến tất cả mọi khiếp sợ.
Phía cổng cung điện, những phụ nữ khoả thân xếp thành hàng với .
Những lính hổ che mắt , dám tiến về phía .
Mọi quan niệm rằng phụ nữ chí âm, đàn ông chí dương.
Để đàn bà khỏa thân cũng nghĩa là lấy âm khắc dương. Cũng chỉ hoàng đế mới dám cái suy nghĩ nực để thể giết hàng trăm nghìn quân lính.
Thẩm Độ nhắm chặt mắt, ghé sát tai : “Phu nhân, nàng bắn c.h.ế.t hết ?”
Ta thở dài: “Các nữ tướng bước ngoài!”
Một nhóm nhanh chóng bước từ giữa quân đội.
Ta dẫn họ đến cổng cung điện, cởi trói cho từng phụ nữ một, cũng phân phát quần áo cho mấy .
Khuôn mặt của những phụ nữ khá quen thuộc.
Ngoại trừ cung nữ và các ma ma, ngay cả các phi tần trong hậu cung cũng cởi quần ở đây.
Ta lần nữa sự hèn nhát cùng cực của hoàng đế làm cho choáng váng khiến nhận mặt chính là đích tỷ của .
Ngay khi dây trói thả , tỷ bóp cổ và tới rìa bức tường của cung điện.
“Đừng tới đây!”
Tỷ điên cuồng hét lên.
20
Ta bức tường cao năm thước, nhẹ giọng chuyện.
“Sao tỷ mặc quần ?”
“Câm miệng!”
Đích tỷ còn hình tượng tiểu thư quý phái như , nước bọt bắn tung tóe khắp cả mặt .
“Hôm nay sẽ kéo ngươi chôn cùng! Thiên mệnh nên như thế, thiên mệnh nên như thế!”
Ta bật .
Đôi mắt đục ngầu của tỷ chằm chằm : “Sao ngươi ?”
Ta còn to hơn: “Hóa tỷ cũng thấy nó ?”
“Ý ngươi là gì?”
Đích tỷ run lên vì sợ hãi, ghé sát tai tỷ.
“Tỷ cho rằng thể trở thành hoàng hậu sẽ dễ dàng tỷ kéo chết đuối cùng như ?”
Ngày hôm đó tại pháp trường bên bờ sông, khi bất chấp sự ngăn cản của hoàng đế, kiên trì bước về phía đích tỷ, những lời vẫn vang vọng bên tai .
“Thiên mệnh nên như .”
Ta biết đó là giọng của ai.
những việc giữ dẹp loạn trong đánh giặc ngoài, xây dựng vương triều, từng việc một đều là làm.
Dựa mà mọi tôn sùng, hưởng hết vinh hoa phú quý chính là hoàng đế?
Sau đưa sử sách, lưu danh thiên cổ cũng chính là hoàng đế?
, vận mệnh nên như thế , vận mệnh nên như thế !
Vị trí đó thuộc về !
Ta để mặc đích tỷ túm lấy gấu váy, kéo xuống nước.
Bản năng sinh tồn khiến tỷ dìm xuống để tỷ thể nổi lên.
đã ôm chặt lấy cổ chân tỷ và cùng tỷ chìm xuống dòng sông tối tăm vô tận.
Khi mở mắt lần nữa, cả hai bọn đều đã sống cùng .
Vì đời …
“Thiên mệnh vốn nên như thế nào thì tỷ sẽ thấy .”
Nhuyễn kiếm trong tay áo cuối cùng cũng rút , một kiếm ch//ém ngang cổ.
Đích tỷ ngã xuống khỏi tường thành, vùng vẫy vài cái bất động.
21
Bước cung điện, các vương công quý tộc đang mở tiệc ở Ngự Hoa Viên.
Ăn uống linh đình, tiếng ca hát nổi lên tứ phía, vô cùng náo nhiệt.
Hàng chục món ăn tinh tế bày nhưng chỉ mới chạm hai ba miếng đã đưa xuống.
Rượu thậm chí còn đổ xuống sông như nước.
Chẳng trách ngay cả xe chở đồ ăn thừa cũng thu hút dân đến cướp bóc.
Ta ném dao trúng một quan viên khiến máu văng khắp nơi.
Cảnh tượng trở nên hỗn loạn.
Phụ thân cũng trong đó, ông một cái đã nhận .
“Diệu Nhi, mày định làm gì!”
Ta chắp tay lưng, trịnh trọng :
“Diệt trừ phe phái.”
Cha bừng tỉnh, lớn tiếng chửi bới: “Mày là đứa con gái bất hiếu, bất nhiên bất nghĩa còn lòng trung thành. Đángra mày nên theo mẹ gái điếm của mày cút khỏi Lâm Phủ!”
Từ khi đích tỷ cung, con đường làm quan của phụ thân cũng rộng mở. Hiện giờ ông đã chức Thái phó.
ông đã quên rằng chức quan đầu tiên của ông là do mẹ đổi lấy bằng thân xác của bà.
Ta khẽ mỉm : “Ta buộc tội giết cha nên mong phụ thân tự giải quyết, đừng khiến khó xử.”
Giống như mùa đông khắc nghiệt năm đó, ông đuổi mẹ sinh của khỏi cửa phủ, thậm chí ông còn lấy cớ rằng
“Thanh quan thể vết nhơ, đừng khiến khó xử.”
Cha con dao găm mặt, gân xanh nổi lên hết cả
“Hoàng thượng sẽ ngũ mã phanh thây con gái bất hiếu như mày, thân thể mày sẽ chặt thành ngàn mảnh!”
“Hoàng thượng?”
Ta dang tay và xung quanh.
Các vương công quý tộc nên giết cũng đã giết, nhưng dấu vết của hoàng đến còn thấy .
nếu theo như thời gian đã tính, lúc Vân Mặc Sinh hẳn là đã bắt hoàng đế .
Quả nhiên, đầu Thái Hòa Điện đã pháo hoa thắp sáng một trời.
Ta gọi Thẩm Độ và Lý Cửu Chiêu, chọn một số binh sĩ thân tín, lao tới Thái Hòa Điện.
22
Với tính cách của hoàng đế, chạy trốn là việc tất nhiên.
Đời gã vô cùng thâm tình với , cũng kể bộ những lối bí mật trong cung, sợ ngày nào đó gặp chuyện ngoài ý .
Bây giờ đã yêu cầu Vân Mộc Sinh đặt các trạm kiểm soát ở các lối bí mật khác , quả nhiên đã bắt .
Hoàng đế vốn đang vô cùng chán nản, nhưng gã trở nên phấn khích khi thấy .
“Trẫm… Trẫm quý phi rằng kiếp chúng là vợ chồng ?”
Nghe , lông mày của khẽ nhăn.
“Vợ chồng một đêm, ân tình cả đời. ngươi tên là gì? Diệu Nhi ? Nể tình cảm vợ chồng đời của chúng , hãy thả . Ngươi gì cũng sẽ cho ngươi, chết!”
Cái tên tính tình vẫn như , ham ăn biếng làm, nhu nhược đần độn.
Gã năng lực cai trị đất nước nhưng nhiều thủ đoạn trong chuyện chăn gối, điều cũng đã để cho một bóng ma tâm lý lớn.
thể tự tay giết gã để giải tỏa hận thù trong lòng.
Ta giơ kiếm lên và chỉ chiếc ghế rồng trong Thái Hòa Điện.
“Ai giết …”
Ta dừng một chút, dịch kiếm sang hai tấc, chỉ thẳng vị trí Hoàng hậu đằng Long ỷ
“Vị trí sẽ thuộc về đó.”
Trong nháy mắt, Thẩm Độ rút thanh đao sắc bén, Lý Cửu Chiêu giơ súng lên, Vân Mặc Sinh rút dao găm .
Ba thứ vũ khí đồng thời sử dụng, Cái chết của hoàng đến thể dùng từ thảm thiết để hình dung nữa.
Một vài giọt máu bắn lên mặt , một mùi tanh thoang thoảng đọng chóp mũi nhưng thơm
” Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Ta sang một bên và nhếch khóe môi lên.
Thẩm Độ là phản ứng đầu tiên. ˆ
Hắn cầm kiếm bằng cả hai tay, quỳ xuống đất và dập mạnh đầu ba lần.
Sau đó Lý Cửu Chiêu cũng quỳ xuống, theo là Vân Mặc Sinh và những tướng sĩ bên cạnh.
Cuối cùng, tất cả mọi từ Thái Hòa Điện đến Ngự Hoa Viên và thậm chí cả cung điện đều quỳ xuống bái lạy .
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Giữa những tiếng hò hét, bước lên thềm ngọc và xuống các quần thần.
Thiên mệnh ?
Ta chính là thiên mệnh.
23
Ba năm khi lên ngôi, nhà Lương đạt tới đỉnh cao, các quốc gia đều tới cung đình.
Các sứ giả những quả pháo ở thủ đô mà ngay cả trẻ em cũng thể chơi, họ đầu suy nghĩ giấu những thứ trông thô ráp .
Nhà Lương đã phát triển đến mức ?
Ta mỉm rạng rỡ: “Các ai khanh cần tự ti. Chiếc la bàn đó mới lạ. Vân Quý quân của trẫm thích nó.”
Thẩm Hoàng phu nhéo eo , nhỏ giọng oán trách:
“Sao để cái gì cho cả.”
Ta cảnh và Vân Mặc Sinh ghen tị với đã hai năm nay cũng chán ngấy.
Thẩm Độ dù cũng là chồng thực sự của , nhưng chút rộng lượng nào, suốt ngày thích trấn áp các nam phi trong hậu cung vì thú vui.
Càng đừng Vân Mặc Sinh, quan văn vốn đã chanh chua, huống hồ còn là đầu quan văn, kỹ năng cứ gọi là nhất, chỉ hơn.
Chỉ cần phớt lờ vài ngày, mấy lời chua chát của đều thể đóng thành sách .
Lý Cửu Chiêu lòng nhiều nhất, ít , sống cũng tranh giành tình yêu.
Khi nào việc gì thì qua Công Bộ làm rèn, nghiên cứu các cơ chế máy móc mới, chí tiến thủ mạng.
Ta còn đang cân nhắc xem cho lên làm Quý quân thì thân đột nhiên truyền tới cơn đau nhức.
“Hoàng thượng sắp sinh!”
Trong lúc nhất thời, bên ngoài phòng sinh náo nhiệt, mọi tranh cãi xem cha của đứa trẻ là ai.
“Ta là Hoàng phu, con gái cả nhất định thuộc về .”
“Vào ngày mười tháng , Hoàng thượng đang ở trong cung điện của .”
“Làm thể chuyện trùng hợp như ? Mười tháng , hoàng đế sủng ái năm ngày liên tục!”
“Chỉ năm ngày thôi ? Ha.”
Trong phòng sinh vang lên tiếng của đứa bé, mọi đều lo lắng nhào tới.
Nữ thái y , lạnh lùng : “Hắn là hoàng tử.”
Mọi đều thở dài.
Chỉ Vân Mộc Sinh ở một bên, bất động như núi.
“Bình thường hoàng thượng đều đã dạy thiên vị nam nữ, chỉ chú trọng đến tài năng. Những thứ các ngươi học đều hết ? Nếu các ngươi thích hoàng tử thì chi bằng đưa .”
Hắn còn xong, tiếng vang lên từ trong phòng.
Nữ thái y hết sức hưng phấn: “Song sinh thai, là một hoàng nữ!”
Vân Mặc Sinh:
Diễn lố.
24
Trong hơn ba mươi năm kể từ khi lên ngôi, mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an.
Kể từ khi ho kéo về mùa đông, biết rõ rằng còn nhiều thời gian nữa.
Tất cả những tình từ lúc trẻ của lần lượt rời bỏ vì đau ốm.
Người con gái ở nước ngoài xa xôi, chỉ con trai và mấy đứa cháu ở bên chăm sóc.
Lúc hấp hối, mơ hồ nhớ chuyện hoang đường năm đó, khi Thái Hậu băng hà đã bắt 8000 thiếu nữ chôn cùng, thở dài.
“Thiên mệnh nên như .”
Sau đó kinh ngạc phát hiện, giọng quen thuộc đến thế,
Thì giọng già nua đầy uy lực bên dòng sông mấy chục năm chính là .
Thiên mệnh lẽ nên như thế.
Thiên mệnh, như thế .
-HẾT-