Tình Yêu Sách Giáo Khoa - Chương 3
Cô khoanh tay, tủm tỉm tới.
“ em từ xa đã thấy Mộ Vân ghét chị đấy.”
Nói , cô định kéo tay đang nắm tay áo Tống Mộ Vân .
Tống Mộ Vân tránh .
“Cô thấy cái gì?”
“Hơn nữa, nhớ là em gái như cô.”
Anh nhạt Đường Đường, trực tiếp kéo lưng.
Đường Đường sững sờ, há hốc mồm.
“Anh Mộ Vân, thích cô ?”
“Cô là bạn gái của em trai đấy!”
Tôi nhíu mày, từ phía Tống Mộ Vân bước .
“Cô cái gì , đã chia tay Tống Kỳ .”
Đường Đường sững sờ thêm lần nữa.
“Tống Kỳ gì với em, luôn đàn chị là bạn gái của .”
Tôi nhún vai, bừa.
“Có lẽ vì thích .”
Đường tiểu tam lẽ hai tin sốc liên tiếp đánh choáng váng.
Cô còn cố gắng làm vẻ đạo đức nữa mà bắt đầu chỉ trích .
Tôi trực tiếp trường.
Bị Đường Đường làm gián đoạn như , nhớ chuyện hỏi.
“Tống Mộ Vân.”
Tôi , nghiêm túc.
“Anh thích em ?”
Nếu phủ nhận thì chính là kẻ đầu bảng xếp hạng những tên sở khanh trong thành phố !
Tống Mộ Vân gật đầu, đúng như dự đoán của .
Tôi suy nghĩ một lúc quyết định đóng vai thầy.
“Nếu thích em thì thể theo đuổi em, nhưng đừng đe dọa em nữa.”
“Cách theo đuổi cô gái như chỉ khiến cô càng xa lánh thôi.”
Mặc dù chủ yếu chỉ suông và cũng làm gì quá đáng.
Tống Mộ Vân vẻ như đã theo.
Suy nghĩ một lúc mới .
“Được, những việc em thích sẽ làm nữa.”
“Vậy em thích theo đuổi em như thế nào?”
Câu hỏi quá thẳng thắn khiến đỏ mặt.
Tôi nghiêm túc với .
“Đó là bài tập tự học của .”
12
Khi về đến ký túc xá, thấy Tống Kỳ ở đó cũng quá ngạc nhiên.
Vừa cũng hỏi rõ một chuyện.
“Tại em với Đường Đường là chúng đã chia tay?”
Anh lập tức nổi giận.
Tôi cảm thấy thật vô lý.
“Chúng đã chia tay , chính cứ với mọi rằng là bạn gái của mới là đang tung tin đồn đúng sự thật.”
Tống Kỳ vẻ như thực sự biết chuyện .
Tôi mở tin nhắn chia tay cho xem.
“Tôi đã thông báo cho .”
Tống Kỳ cau mày, cũng mở tin nhắn của cho xem.
“Anh nhận .”
“Lâm Nại, nếu nhận tin nhắn ngay từ đầu thì cũng sẽ đồng ý .”
“Suốt thời gian qua, luôn chờ em bình tĩnh , nhưng bao giờ nghĩ đến việc chia tay.”
Tôi lạnh lùng thu hồi điện thoại.
“Bây giờ biết .”
“Chia tay cần sự đồng ý của .”
“Tống Kỳ, thích nữa, cố níu kéo cũng vô ích.”
Tống Kỳ nhíu mày, chặn đường .
“Không thích nữa?”
Ánh mắt chế giễu.
“Đổi lòng nhanh thật đấy.”
“Là vì Tống Mộ Vân đúng ? Em đã chuyển sang thích đúng ?”
Tống Kỳ siết chặt vai đến nỗi đau nhức.
“Hai đã qua với từ lâu đúng ?”
“Lâm Nại, từ khi nào em trở nên rẻ rúng như thế.”
Khi xong câu cuối cùng, đã vùng khỏi tay và tát một cái thật mạnh.
“Tống Kỳ, tất cả những tên khốn kiếp đều giống ?”
“Bản thân đã trở nên tồi tệ đến mà còn tư cách chê bai khác chứ?”
Không khí nơi thật ngột ngạt.
Tôi vòng qua và thẳng ký túc xá.
Ngay khi cửa, thấy tiếng nhạo từ phía .
“Lâm Nại, một khi đã chia tay với thì đừng hòng .”
“Em nên biết rằng, Tống Kỳ chẳng bao giờ thiếu phụ nữ .”
Nghe , thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng thoát khỏi Tống Kỳ .
13
Thực tế trái ngược.
Sau đó, gần như mỗi tiết học đều thấy Tống Kỳ.
Anh ôm ấp Đường Đường, dáng vẻ thân mật.
bao giờ thừa nhận mối quan hệ của họ.
Thỉnh thoảng khi đang học, hai con ruồi bọ làm phiền đến phát ngán.
Tống Mộ Vân trở thành giúp điều hòa cảm xúc.
Anh theo đuổi một cách vụng về như thể đang kịch bản, nhưng vô cùng đáng yêu.
Ví dụ như một cốp xe chứa đầy hoa.
“Tại mua nhiều hoa như ?” Tôi hiểu .
Tống Mộ Vân trả lời như đang làm bài tập.
“Không biết em thích loại nào mà dám hỏi trực tiếp.”
“Nên đã mua vài loại mà cửa hàng giới thiệu.”
Tôi càng hiểu hơn nữa.
“Tại hỏi trực tiếp em?”
Tống Mộ Vân như đang luật lệ.
“Anh đã tìm hiểu , nếu hỏi trực tiếp sẽ mất sự bất ngờ.”
Tôi bật .
Vừa định trêu chọc một chút thì ngẩng đầu lên, phát hiện cách giữa chúng quá gần.
Gương mặt của đàn ông ở ngay mặt .
Tống Mộ Vân chằm chằm , ánh mắt phức tạp.
“Làm gì …”
Lưng dựa xe, thể lùi .
Ánh mắt của Tống Mộ Vân di chuyển xuống phần khuôn mặt .
“Muốn ôm em, hôn em.”
Tôi nhỏ giọng nhắc nhở: “ chúng là gì của .”
Tống Mộ Vân dịu dàng đáp , nhưng ánh mắt hề rời : “Ừm, sẽ tiếp tục theo đuổi.”
Tống Mộ Vân còn tùy tiện như nữa mà vẻ vụng về.
sự vụng về đó chứa đựng một tình cảm chân thành.
Dưới ánh nắng chiều dịu nhẹ hôm đó, trái tim đập loạn nhịp vì Tống Mộ Vân.
…
Những ngày đó, thường xuyên suy nghĩ về một vấn đề.
Mới chia tay Tống Kỳ hai tháng mà đã rung động trai của , liệu là dễ thay đổi tình cảm ?
nhanh chóng đã nghĩ thông suốt.
Ngay khi chia tay, đã quyền yêu và yêu.
Hơn nữa, Tống Kỳ xứng đáng để đau lòng vì .
Càng sớm buông bỏ, càng ít chịu thiệt thòi.
14
Một buổi tối nọ, Tống Kỳ, đã biến mất một thời gian dài, tìm đến .
“Tránh xa , nếu sẽ gọi cảnh sát.”
Tôi nhanh chóng lên tiếng cảnh báo.
Tống Kỳ tiến gần nữa mà dừng ở đó, vẻ mặt thờ ơ.
Anh nhạt: “Lâu ngày gặp, chắc em đã ngủ với Tống Mộ Vân đúng ?”
Tôi cũng nhạt : “Tôi ngủ với ai cũng liên quan gì đến .”
Tống Kỳ tức giận, giọng điệu bình tĩnh.
“Ban đầu định đến đây để giải thích với em rằng nhận tin nhắn chia tay là vì Đường Đường đã xóa nó, nhưng giờ xem em cũng quan tâm nữa.”
“Hôm nay đến đây chủ yếu để cho em biết về bộ mặt thật của Tống Mộ Vân.”
Tôi thận trọng trả lời.
“Anh ông nội ý định sắp xếp một cuộc liên hôn cho Tống Mộ Vân, chắc chắn cũng đã biết chuyện .”
“Vì cổ phiếu của tập đoàn Tống thị, một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối và một cô gái tầm thường như em, em nghĩ sẽ chọn ai?”
Trước khi kịp hiểu ý , Tống Kỳ đã mở một video tin tức trực tiếp đưa mặt .
Tống Mộ Vân đang trả lời phỏng vấn.
“Tống tổng, theo tin đồn, ngài đang bao nuôi một nữ sinh viên đại học ở trường A và nhiều hình ảnh làm bằng chứng.”
“Ngài gì về điều ?”
Lúc mới hiểu ý của Tống Kỳ.
Anh đã tạo một cái bẫy cho Tống Mộ Vân, buộc đưa lựa chọn ngay lập tức.
Nếu thừa nhận, thì cuộc liên hôn sẽ tan vỡ, cổ phiếu sẽ sụt giảm mạnh.
Mặc dù chỉ diễn trong vài giây ngắn ngủi, nhưng Tống Mộ Vân đã đưa câu trả lời.
Tôi cảm thấy như đã chờ đợi hàng chục phút, bàn tay cầm điện thoại của tự chủ run rẩy.
Tôi thấy giọng dịu dàng như thường lệ của .
“Chỉ là tin đồn thôi.”
Tống Mộ Vân ống kính một cách thờ ơ.
Phóng viên bỏ cuộc.
“Vậy thì những bức ảnh cho thấy ngài tặng hoa, tặng quà và đưa đón cùng một cô gái thì giải thích thế nào?”
Tống Mộ Vân vẫn bình tĩnh.
“Tôi đang theo đuổi cô .”
Cả hiện trường đều ồn ào.
Cả và Tống Kỳ đều sững sờ khi xem video.
Tống Mộ Vân đồng hồ.
“Các vị còn câu hỏi nào nữa ?”
“Tôi đón cô tan học.”
Vị phóng viên mà Tống Kỳ thuê sững sờ, lời nào.
Tôi Tống Mộ Vân biến mất khỏi màn hình mới hồn.
“Lâm Nại… chỉ…”
Tôi còn kiên nhẫn với Tống Kỳ nữa, lấy bình xịt cay đã chuẩn sẵn trong túi và xịt thẳng mặt .
“Tống Kỳ, tránh xa , sợ lây bệnh!”
Tôi tranh thủ cơ hội bỏ .
Sau khi để sách ký túc xá, xuống lầu thì thấy Tống Mộ Vân cũng đến.
Tôi vui vẻ chạy đến mặt .
“Hôm nay đến muộn .”