Tôi Mới Là Thiên Kim Thật - Chương 3
07
Một bữa tiệc sinh nhật vui vẻ phá hỏng.
Giang Diện tức giận, để dỗ cô , Tần Phong sắp xếp một chuyến du ngoạn du thuyền.
Trong tiếng ngưỡng mộ của mọi , cô giống như một con công kiêu ngạo, khoác tay Tần Phong bước khỏi phòng riêng. Trong nháy mắt, trong phòng chỉ còn một .
Tôi khịt mũi một tiếng, dùng khăn giấy lau sạch kem bơ và lớp trang điểm đậm mặt, đó cầm một con cua lớn lên ăn.
Ai ngờ Tần Phong , thấy ăn đến nỗi đầy miệng dầu mỡ, ngẩn .
“Em chỉ thấy một bàn đồ ăn ai ăn thì quá lãng phí… …”
Tôi tiếp nữa, mặt đỏ bừng từng tấc:
“Được , thật là vì, em bao giờ ăn những món ăn ngon như .”
Tần Phong một lúc lâu, đột nhiên hỏi:
“Tại làm như ? Đừng với là cô cố ý.”
Tôi làm rõ ràng như , thể cũng đáng ngạc nhiên.
“ , em cố ý, từ nhỏ đến lớn, cô cướp cái gì em cũng quan tâm nhưng chỉ , em nhường cho cô .”
Trong mắt ngậm nước mắt, mang theo một chút liều lĩnh thành thật.
Không ai thích phụ nữ tâm cơ sâu sắc, đặc biệt là những đàn ông từng trải như Tần Phong.
nếu phụ nữ đó dùng hết tâm cơ, tất cả đều là vì thì ?
Biểu cảm của Tần Phong một khoảnh khắc ngẩn , im lặng hồi lâu, biết là với với chính :
“ cô là vị hôn thê của , chúng sắp kết hôn .”
Tần Phong .
Tôi chán ghét ném con cua đã nguội lạnh từ lâu, xé một gói khăn ướt lau ngón tay.
Chiếc khăn choàng của phụ nữ lưng ghế bên cạnh đặc biệt bắt mắt.
Đó là của Giang Diện.
Tôi đã sớm đoán sẽ lấy.
bây giờ, đã quên.
09
Khi ngoài, trời đã tối muộn.
Xung quanh đã còn xe buýt, xa một chiếc xe sang trọng gần như hòa màn đêm.
Tôi giả vờ thấy, thẳng dọc theo vỉa hè.
Vừa vài trăm mét, chiếc xe đã đuổi theo.
Cửa sổ xe hạ xuống, là một tài xế già khuôn mặt chữ điền, thái độ ôn hòa:
“Cô Giang, giám đốc Tần bảo đưa cô về.”
Tôi lên xe, bảo ông tìm một nhà trọ rẻ tiền cho xuống là .
Người tài xế do dự, xuống xe gọi điện cho Tần Phong .
Lúc , ông mang đến một tin tức.
“Tổng giám đốc Tần một căn nhà bỏ trống, để cô tạm thời ở hai ngày.”
Người tài xế để cho số điện thoại của Tần Phong, hai giờ đêm, giường nhắn tin cho .
Tôi: “Chiếc chăn mùi của , thơm quá.”
Tôi: “Anh ở nhà khác ? Hay ở cùng Giang Diện? Cô hơn em, em hơn?”
Đối phương trả lời.
Tôi tiếp tục nhắn.
Tôi: “Em khỏe lắm, thể đến đây một chuyến ?”
Tôi: “Thật đấy, em khó chịu một lúc , chịu nữa mới với .”
Bên vẫn trả lời.
Tôi khẽ thở dài, giơ điện thoại lên tự sướng một tấm gửi .
Trong ảnh, ngực đầy những nốt mẩn đỏ lớn nhỏ, trông kinh hãi.
Đặt điện thoại xuống, cố nhịn ngứa nhắm mắt .
Ba mươi phút , Tần Phong đẩy cửa , thấy vẫn đang ngủ, tức đến mặt mày xanh mét.
“Giang Thanh Lê, cô biết dị ứng thể chết !”
Cho đến khi khỏi bệnh viện, Tần Phong vẫn luôn lạnh mặt, vẫn mặc bộ quần áo của bữa tiệc tối, rõ ràng là vội vàng chạy về.
Tôi áp sát , nhẹ giọng dỗ dành.
“Em biết dị ứng hải sản, xin , đừng giận nữa ?”
Tôi đã lừa .
Câu xưa đúng, nỡ mất con thì bắt sói.
Kế khổ nhục kế lần chính là đứa con đó.
10
Tần Phong tức giận .
Anh tin biết dị ứng hải sản.
Đến nhà đã là năm giờ sáng, nữa nhưng cũng chuyện với , trực tiếp phòng khách. Tôi thử vặn tay nắm cửa.
Không khóa.
Trong lòng đã đáp án, đẩy cửa , trèo lên giường chui lòng .
Cơ thể cứng đờ nhưng cuối cùng vẫn đẩy .
Tôi thổi gáy .
“Tần Phong, còn giận em ?”
“Em sai , em đảm bảo sẽ thèm ăn nữa, để ý đến em một chút …”
Tần Phong mở mắt, sắc mặt vui buồn.
“Mẹ chính là vì dị ứng…”
Anh tiếp nữa, bàn tay nắm chặt lấy eo :
“Đừng đùa giỡn với chuyện .”
Lúc mới thực sự ngẩn .
Vạn lần ngờ chuyện trong lòng như .
Có chút bất lực chút áy náy, cuối cùng dứt khoát nhắm mắt đưa chân:
“Hay là phạt em .”
Qua một hồi lâu, Tần Phong khẽ, “Phạt thế nào?”
Thấy đã thay đổi thái độ, bắt đầu nước lấn tới, áp sát hơn, ghé tai .
“Giống như tối hôm đó…”
Từ ngày đó, Tần Phong đã chuyển đến ở với .
Anh giống như kiến tha mồi .
Hôm nay mang hai bộ quần áo đến, ngày mai chuyển ít sách đến, đầy nửa tháng, nơi đã dáng vẻ của một ngôi nhà.
Chúng giống như những cặp đôi bình thường, ăn cơm, dạo.
Cách đây lâu, chúng còn nhận nuôi một chú mèo hoang.
Tôi đặt tên cho nó là Cua.
Lúc đầu, Tần Phong chê cái tên nhưng lâu đã gọi “Cua Cua” ngừng.
Và chủ động đảm nhận công việc cho mèo ăn cùng dọn phân.
Cứ như qua hai tháng, ngày cưới của với Giang Diện cũng đã định.
Lúc đó chúng đang đùa giỡn ghế sofa, khi tivi phát tin tức , cơ thể đột nhiên cứng đờ, vô thức về phía .
Tôi cúi đôi mắt đỏ hoe, vùi đầu ngực .
Rất nhanh, mảnh vải ở đó đã ướt đẫm.
Tối hôm đó, đặc biệt im lặng, càng như , động tác của càng mãnh liệt.
Anh gọi tên .
“Thanh Lê, Thanh Lê…”
vẫn đáp .
Sáng hôm , chúng ăn ý nhắc đến chuyện .
Trước khi khỏi cửa, ôm chặt lấy cổ buông , với đã đặt một nhà hàng, tối về cùng .
Tôi ngoan ngoãn gật đầu.
Tiễn , về phòng thu dọn đồ đạc rời .
Tôi tắt điện thoại, theo đoàn nước ngoài chơi bảy ngày, ngày về khỏi sân bay đã chặn .
Tần Phong ôm con mèo, vẻ mặt tiều tụy chất vấn tại từ mà biệt.
“Bởi vì em làm một kẻ thứ ba coi thường, cũng thấy hai ân ái báo.”
Tôi ngẩng khuôn mặt đầy nước mắt, từng chữ từng chữ :
“Tần Phong, em yêu nhưng em lòng tự trọng.”
Lời đến chính cũng thấy buồn nôn.
Thực sự nữa, đành che mặt giả vờ đau khổ tột cùng.
Tần Phong đột nhiên tiến lên ôm chặt , câu mà nhất: “Anh sẽ kết hôn với cô , Thanh Lê, đừng rời xa .”
Cổ nóng lên.
Đó là nước mắt của .
Khóc , tình yêu là thứ khiến rơi nước mắt ?
11
Thực tế, đợi Tần Phong đưa lời hủy hôn, Giang Diện đã nhận điều .
Người yêu mất tích bảy ngày tin tức, ngay cả điện thoại của cô cũng .
Cô đã gần như suy sụp.
Tuy nhiên, ngay cả như , khi gọi điện buổi tối, cô vẫn nhẹ nhàng rằng đã lâu gặp, hỏi khi nào thời gian.
Lúc đó chúng gặp , Tần Phong đang bận rộn với , định cúp điện thoại nhưng đã nhanh tay máy .
Anh trừng mắt .
sợ, trực tiếp cắn một dấu hôn lên cổ .
Tần Phong một tay vuốt ve tấm lưng trần của , một tay cầm điện thoại, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Gần đây thời gian.”
Anh kiệm lời, giống với sự dịu dàng ân cần đây.
Giang Diện ngẩn , nhất thời biết làm .
Lúc , Cua đột nhiên nhảy lên giường, dọa hét lên một tiếng, Giang Diện ở đầu dây bên rõ ràng cũng thấy động tĩnh.
Cô dừng hai giây, cảm xúc đột nhiên mất kiểm soát, điên cuồng chất vấn bên cạnh phụ nữ .
Tần Phong gần như do dự thừa nhận.
“ , là yêu của , chúng hủy hôn , cô cứ tùy tiện đưa điều kiện.”
“Em đồng ý! Tần Phong, thể đối xử với em như …”
Giang Diện ở đầu dây bên nức nở, Tần Phong chán ghét đến cực điểm, trực tiếp cúp điện thoại, đó ôm lấy .
“Cố ý gây động tĩnh đúng , vội vàng làm bà Tần như ?”
Tôi áp môi môi thì thầm.
12
“ , nóng lòng chịu …”
Tất nhiên Giang Diện còn nóng lòng hơn .
Những năm , cô dựa thân phận hôn thê của Tần Phong, nhiều thế hệ giàu ngưỡng mộ và ghen tị.
Làm cô thể dễ dàng buông tay.
Vì , cô bắt đầu chế độ điên cuồng, chạy đến công ty của Tần Phong lóc om sòm, chất vấn tại phản bội cô . Tôi đã thấy chuyện báo.
Truyền thông đã đăng tải bức ảnh cô xé cổ áo của Tần Phong, đó một vết hôn rõ ràng.
Rõ ràng hơn cả vết hôn là ánh mắt ghét bỏ và lạnh lùng mà Tần Phong cô , truyền thông đã đánh giá chính xác:
Tình cũ trở mặt thành thù.
Thấy tin tức, bố suýt ngất xỉu.
Những năm gần đây, công việc kinh doanh của nhà họ Tần ngày càng lớn mạnh, sớm đã bỏ xa nhà họ Giang, nếu hai đã đính hôn từ nhiều năm thì bây giờ Giang Diện thể nào với tới Tần Phong. Hiện tại công ty vẫn thể duy trì lợi nhuận chín chữ số mỗi năm, nhờ công việc kinh doanh của nhà họ Tần.
Nói cách khác, nhà họ Giang thể đắc tội với nhà họ Tần.
Hôm đó, bố đã ép Giang Diện cùng đến xin , Tiết Phương Lan cũng cùng.
Tần Phong đang tắm, là mở cửa.
Ba họ lần lượt hiện lên khuôn mặt những biểu cảm như kinh ngạc, hoang mang, tức giận.
“Con tiện nhân !”
Giang Diện là đầu tiên hồn, xông lên định túm lấy , cuối cùng bố giữ chặt.
Ông quả nhiên là một tay già dặn trong thương trường, ông nhanh chóng cân nhắc lợi hại, vẻ mặt từ ái :
“Con đã lâu về nhà, bây giờ thấy con vẫn , bố yên tâm .”
Theo ông , chỉ cần thể dựa cây đại thụ Tần Phong thì quan trọng là con gái nào.
đối với Tiết Phương Lan thì giống , bà chỉ mũi và chửi ầm lên:
“Không biết hổ! Ngay cả rể tương lai của mà cũng quyến rũ, ai dạy mày vô liêm sỉ như !”
Tôi lạnh một tiếng: “Tất nhiên là do bà dạy !”
Tiết Phương Lan tức đến ngã ngửa, môi run rẩy mãi mà nên lời.
“Sao? Không đúng ?”
“Bà tự là tiểu tam, còn mơ tưởng thể sinh thứ gì ?”
Giang Diện tự động đối chiếu, vùng khỏi sự kìm kẹp của bố, xông lên định đánh , miệng còn chửi bới om sòm.
Vừa lúc đó, Tần Phong từ phòng tắm , thấy cảnh , sắc mặt lập tức lạnh .
Ông nhanh tay nhanh mắt, lập tức tát Giang Diện một cái.
”Câm miệng cho tao!”